Lữ Khách Xưa

Ta biết em một chiều đông giá
Mưa bay nhiều xóm vắng quạnh hiu
Thoáng hoàng hôn ôm cơn gió lạ
Đêm u buồn ngại bán cô đơn.

Ngậm Ngùi

Một đêm mùa thu trăng sáng, anh đưa em chìm vào giấc mộng vàng
Đêm hôm ấy có trăng soi bên thềm, mây ngỡ ngàng quỳnh tỏa ngát hương đêm
Tưởng rằng tình yêu tươi mãi, nào có hay một chiều đông bàng hoàng
Anh đi mãi không bao giờ trở lại, nơi giáo đường vọng tiếng khóc biệt ly.

Giọt Nắng Cho Anh

Em tặng anh giọt nắng mùa xuân,
Giọt nắng tươi vàng trên màu xanh của lá
Có giọt nào vương môi anh rất lạ
Mang yêu thương trao cả cho anh…

Đêm Đông Ba Mươi

1 Ta khóc phận người trên đôi tay buông
Như lá vàng rơi nghiêng mùa bất tận
Ta khóc phận người trầm luân trong ánh mắt
Ta khóc phận đời trên đôi vai run

Trên Biển Đời

Thầy ơi cứu con! Thầy ơi cứu con!
Biển đời dâng sóng phủ lấp thân con,
đôi chân con đang chìm xuống, thân con lênh đênh ngọn sóng.
Chúa ơi! Con đắm chìm biển đời vùi lấp thân con,
sóng đời bủa lưới quanh con.