Đêm nay ta một mình
Nghe từng tiếng ru êm
Ta nghe tim bồi hồi
Mây trời nhớ sao đêm
Em đang ôm mộng vàng
Thiên đường có xa xăm
Đưa ta qua cuộc tình
Quên hẹn ước trăm năm.
Xin cho con một tình mến, theo gương yêu thương của Chúa,
Luôn yêu thương hết mọi người như Chúa đã dạy chúng con.
Cho tim con thôi lạnh giá, xua tan đi bao hờ hững,
Đem yêu thương Chúa trao tặng để muôn nơi rực sáng Thiên Đàng.
Ngồi đếm thời gian trôi
Nghe dòng đời vội vã ngược xuôi
Nghe tình mình chìm đắm mòn vơi
Em phương trời, mắt biếc ngọt đôi môi
Tôi mình tôi, ngõ tối bao đêm rồi.
Tháng bảy đã về giọt ngâu rớt qua bờ mi
Dòng sông thầm thì cớ chi con nước lớn?
Cớ chi con thuyền lênh đênh xa bến?
Thương nhớ cồn cào nên sóng mới dâng cao
Hãy yêu thương anh em như yêu thương chính thân xác mình.
Hãy thứ tha cho nhau như Thiên Chúa, Ngài luôn thứ tha.
Hãy sống luôn bao dung cho nụ cười ngời lên ánh mắt.
Hãy sống cho tha nhân cho tình người mãi mãi thắm nồng.
Anh muốn em là hạt nắng
Để sưởi ấm lòng anh
Dẫu hạt nắng mong manh
Đủ gợi bao tiếc nuối
Đường phố đã vào hè, bạn bè đã vào hè
Mà sao em còn trong cơn mê mải
Đường phố đã vào hè, con ve đã kêu hè
Mà sao em còn nằm trong đớn đau
Giáng Sinh ngày ấy mình chung lối về
Nắm tay quỳ dưới đài thiêng ước thề
Nguyện cầu mùa Giáng Sinh sau
Duyên trầu nồng thắm bên cau
Cùng nhau vui đêm hội thánh.
Tôi bước chân đi qua giáo đường vắng
Khi tiếng chuông ngân rơi trên ngọn sầu
Lời ca thánh thót với bao xót xa
Có thương gì nhau thì xin mãi sau