Tôi viết vội bài thơ
Dù giấy trắng là một bức tường
Dù mực đen chỉ mỗi hòn than
Khi một thoáng nhìn thấy em
Good bye my love xin giã biệt người tình ơi
Good bye my love đến bao giờ còn trông thấy nhau
Tình yêu đó không hề phai
Dẫu cho xa cách muôn trùng
ôi vẫn yêu anh hoài mặc đời đổi thay
Version 1: Xin thời gian ngừng trôi
Từ đây thôi vĩnh viễn ra đi cố quên người xưa ấy
Từ đây ôm kiếp sống lang thang một loài chim phiêu lãng
Có tiếc nuối cũng không còn nữa, khóc mà chi
Than làm gì tình đã héo hon, ôi những đêm rất buồn
Yêu nhau đi để rồi mai chia ly
Dù là trong cơn đau còn có nhau
Nước mắt lắng đọng vành môi em thơ ngây
Tóc em bay ướt đôi vai gầy.
Ngày xa xưa, em nói yêu anh Và anh nói sẽ mãi bên em
Giờ thì duyên ta đã vỡ tan, anh vẫn yêu em, nhớ em
Người tình ơi, Em biết chăng anh ? Đời lẻ loi, anh sống chênh vênh
Chỉ cầu mong theo bước chân em, theo bước chân em, thương mến
Nước mắt mùa Thu khóc ai trong chiều
Hàng cây trút lá nghĩa trang đìu hiu
Từng chiếc từng chiếc lệ khô vàng héo
Buồn thương từng kiếp nằm trong mộ réo tên người đời quên
Nước mắt mùa Thu khóc than triền miên.
Em sẽ cho tôi, cho tôi một đời
Em sẽ cho tôi, cho tôi một ngày
Từ chiều nay em nên lặng lẽ tới.
Chiều nội trú bâng khuâng như đôi mắt ai ngày nào tao ngộ
Chiều nội trú bâng khuâng như đôi mắt ai vời vợi tha thiết
Ánh mắt thật gần mà cũng thật xa ôi yêu thương quá ánh mắt êm đềm
Mong tình yêu cho hồn trở lớn khôn thêm
Rước em lên đồi, cỏ hoang ngập lối
Rước em lên đồi, hẹn với bình minh
Đôi chân xinh xinh như tình thôi khép nép
Hãy vứt chiếc dép, bước đi ôm cỏ mềm
Đồi êm êm, cỏ im im, ngủ yên yên, mộng ước rất hiền
Giọt sương đêm còn trinh nguyên
Nằm mê man chờ nắng sớm lên,