Quê Hương Tôi (Minh Vy)

Quê hương tôi có con sông xanh biếc mượt mà,
Bao ngọt ngào dòng sông tuổi thơ,
Gió mơn man trên đồng lúa vàng,
Cây trái nhiều mùa mưa mùa nắng.

Quê hương tôi khúc ca dao ngọt ngào thiết tha,
Tô canh chua cá lóc mặn nồng,
Mâm cơm chiều đầy tình yêu thương.

Đèn Khuya (Lam Phương)

Không biết đêm nay vì sao tôi buồn,
Buồn vì trời mưa hay bão trong tim,
Đã mấy thu qua tôi vẫn đi tìm,
Để rồi buồn ơi ! nghe tiếng mưa đêm.

Khi bước chân đi lần trong cuộc đời,
Lời mẹ hiền ru còn nhớ khôn nguôi,
Khi lớn con đi trên vạn nẻo đời,
Đừng buồn khi lúc tay còn trắng tay.

Mùa Hoa Tuyết

Chậu kiểng hôm qua nay ai thế cây màu lá ngà,
Và tuyết đâu rơi trên cành thông lá ngọn đông phong,
Kìa muôn tinh tú như ai hát từ quãng cao,
Nơi nơi sáng ngời ánh sao giăng mắc khoe ngàn sắc màu.

Chợt nhớ ra ngay mùa hoa tuyết năm xưa đã về,
Ngày lễ Noel nhưng đồn xa khó về thăm em,
Chạnh khơi thương nhớ em anh giữa mùa giáng sinh,
Bơ vơ ngóng người chiến binh chắc em anh đang cầu kinh.

Hát Bên Trời Lãng Quên

Đêm nay mùa đông đã sang,
Bước chân đi về thấy tình còn vương mang,
Con sông thời gian giá băng,
Nước chia đôi dòng vẫn lạnh lùng dâng sóng.

Người thì gần mà bờ môi chưa ấm,
Tình thì đau mà lòng chưa xa,
Nghiêng vai, trăm năm đã qua.

Nhìn Nhau Lần Cuối

Em giờ hai đứa mình xa nhau rồi,
Đường em đi mây giăng đẹp lối,
Đường anh về gió mưa tơi bời,
Em anh xin em kỷ niệm ngày xưa,
Dù hun hút tựa như giấc mơ,
Đừng bôi xóa đừng quên nhé em.

Nhìn Những Mùa Thu Đi

Nhìn những mùa thu đi, em nghe sầu vương trong nắng,
Và lá rụng ngoài song nghe tên mình vào quên lãng,
Nghe tháng ngày chết trong thu vàng.

Nhìn những lần thu đi, tay trơn buồn ôm muối tiếc,
Nghe gió lạnh về đêm, hai mươi sầu dâng mắt biếc,
Thương cho người rồi lạnh lùng riêng.

Chút Thơ Tình Người Lính Biển

Khi chia tay anh dạo trên bến cảng,
Biển một bên và em một bên,
Biển ồn ào, em lại dịu êm,
Anh như con tàu lắng sóng từ hai phía,
Biển một bên và em một bên.

Cho dẫu mai đây xa ánh đèn thành phố,
Anh đến buông neo nơi thăm thẳm ánh sao trời,
Anh vẫn thấy đời không lẻ loi,
Biển một bên và em một bên.

Vẫn Nợ Cuộc Đời

Ta nợ cuộc đời hạt cơm sẻ đôi,
Ta nợ của người cuộc vui đã phai,
Bước đi trong đời xót xa,
Câu cười qua từng ngày dài, còn ai với ai.

Ta nợ mặt trời từng tia nắng mai,
Ta nợ đường chiều mùi hương tóc bay,
Phố quen bao ngày nắm tay nhau về,
Ta nợ nụ cười người phu sáng nay,
Nghe đời nhẹ nhàng bước chân phong trần.

Lá Rơi Trong Chiều

Lá rơi trong chiều một ngày chớm thu,
Đêm xuống nghe lòng sương khói mịt mù,
Em có khi nào chạnh lòng tiếc nhớ,
Nỗi niềm ngày xa xôi đó đã qua đi như tuổi thơ.

Lá rơi âm thầm một ngày cuối đông,
Năm tháng qua rồi em có chạnh lòng,
Đâu giấc xuân nồng mùa xanh mái tóc,
Tim buồn về theo miên khúc ngày đó trong em còn không.