Không, không tôi không còn yêu em nữa,
Không, Không tôi không còn yêu em nữa,
Không, không tôi không còn yêu em nữa… em.. ơi.
Tình đời thay trắng đổi đen,
Tình đời còn lắm bon chen,
Tình đời còn lắm đam mê,
Nên tình còn lắm ê chề.
Không, không tôi không còn yêu em nữa,
Không, Không tôi không còn yêu em nữa,
Không, không tôi không còn yêu em nữa… em.. ơi.
Tình đời thay trắng đổi đen,
Tình đời còn lắm bon chen,
Tình đời còn lắm đam mê,
Nên tình còn lắm ê chề.
Khi mặt trời vắng bóng,
Khi lời nguyền khuất lấp,
Nghe lạc loài kiếp sống sao mỏi mong,
Như giọt buồn nước mắt,
Mưa ngại ngùng héo hắt,
Thương người về buốt giá trên đường xa.
Bao là tình thắm thiết,
Cho giờ này nuối tiếc,
Thương nhiều rồi cũng cách xa mà thôi,
Mưa từng ngày thiết tha,
Mưa bàng hoàng xót xa,
Còn mưa mãi giữa bơ vơ đắm trong mơ.
Ngày chưa quen nhau đâu biết niềm đau,
Mùa xuân bao quanh nhìn đời bằng đôi mắt màu xanh,
Rồi ta quen nhau, những đêm hẹn ước,
Người tìm ta bằng những môi hôn nồng nàn.
Vết hằn nào trên đôi môi,
Dấu lệ nào trong khóe mắt,
Yêu một lần khóc một lần,
Cơn đau tìm về tiếp nối cuộc tình,
Lối xưa bỏ ngõ,
Chợt xanh xao lên tuổi hồng,
Chợt hôn mê lên tình nồng,
Dấu chim bềnh bồng trên cao.
Ngày xưa em hồn nhiên trái tim chưa thật biết buồn,
Thời gian qua thật mau tuổi xuân em vừa đến,
Tình yêu như vần thơ đến trong một chiều cuối đông,
Gió đông nhẹ đưa để lòng anh thao thức nhớ em.
Ngày anh đi thật xa chắc em nghe lòng rất buồn,
Về đâu khi tình yêu mới đây đã vội mất,
Chiều nay mưa lại rơi bước chân tìm về chốn xưa,
Uống ly cà phê đắng lặng nghe khúc tình ca.
Tự dưng nghĩ hay lỗi do mình vội đi,
Giá như chậm hơn chẳng lỡ buông lời,
Với tình yêu mình sẽ bớt buồn hơn.
Tại đôi khi em chẳng thể hiểu được anh,
Trái tim này bên anh chăm sóc chữa lành,
Điều gì đã khiến anh vứt bỏ đi hết.
Con quỳ lạy Chúa trên trời,
Sao cho con lấy được người con thương,
Đời con đau khổ đã nhiều,
Từ khi thơ dại đủ điều đắng cay,
Số nghèo hai chục năm nay,
Xây bao nhiêu mộng trắng tay vẫn nghèo,
Chúa ơi! Chúa ơi!
Không còn gì cho nhau, em thả chiếc lá khô rơi,
Rơi trong chiều đầy gió, gió à, gió à!
Không còn gì cho nhau quán cà phê đàn dương cầm buồn,
Những điệu buồn da diết đắng cả những viên đường.
Em đi về cỏ hoang thắp lối,
Môi ướt mềm trên thung lung buồn,
Em đi về nghe nắng đổi thay,
Từng đôi chân cỏ lung lay.
Em đi về lòng ai héo hắt,
Xưa mắt buồn đôi tay vẫy gọi,
Em đi về anh chết nào hay,
Ðôi mắt biếc nhạt mi cay.
Gió đưa làn mây nhẹ trôi về đây,
Thoáng nghe mùi hương thật quen thật nhớ,
Chính anh tình yêu mà em mộng mơ,
Có nhau ngày sau là điều em ước ao.
Giấc mơ nhỏ nhoi được yêu người thôi,
Vẫn luôn hàng đêm chờ mong ngày sánh đôi,
Thế sao giờ đây dưới mưa phùn bay,
Nụ hôn người trao ai đấy.