Đường Phố Không Người

Đèn phố lên rồi người sao chẳng tới,
Người đi chẳng nói bao giờ trở lại,
Người sao chẳng nói bao giờ trở lại,
Bao giờ trở lại người yêu ơi.

Đường phố không người trời mưa nghẹt lối,
Dìu em trời tối con tim bồi hồi,
Người nói cùng tôi yêu nhau đời đời,
Đừng xa nhau đừng nói xa nhau.

Nó (Anh Bằng & Hoàng Minh)

Thằng bé âm thầm đi vào ngõ nhỏ,
Tuổi ấu thơ đã mang nhiều âu lo,
Ngày nó sống kiếp lang thang,
Ngẩn ngơ như chim xa đàn,
Nghĩ mình tủi thân muôn vàn.

Mẹ nó qua đời khi còn tấm nhỏ,
Một chén cơm chiều nên lòng chưa no,
Cuộc sống đói rách bơ vơ,
Hỏi ai ai cho nương nhờ,
Chuỗi ngày tăm tối bơ vơ.

Hãy Yêu Tôi

Xin hãy yêu tôi hỡi lòng thiếu nữ,
Tôi chép thơ ca tụng miệng hoa cười,
Ôi, dáng em đi liễu mềm thon dài,
Mà lòng tôi thì quá mê say.

Xin hãy yêu tôi hỡi lòng hoa thắm,
Tôi chép thơ xanh đượm tình xuân nồng,
Tôi đã giăng tơ lưới nhện bên phòng,
Đợi chờ em về sưởi ấm mùa đông.

Đồng Xanh

Đồng xanh là chốn đây thiên đàng cỏ cây,
Là nơi bầy thú hoang đang vui đùa trong nắng say,
Đây những bờ suối vắng in phơi mình bên lùm cây,
Đây những dòng nước mắt khẽ vươn tay về thung lũng,
Và những đôi nhân tình đang thả hồn dưới mây trời.

Tình Ca Vô Tận

Tình Ngài như mạch sống,
Chan chứa thắm thiết, như dòng sông,
Rộng lớn bát ngát biển Đông.

Tình Ngài cao thật cao,
Như núi chất ngất tầng mây,
Cho con say sưa niềm vui mới,
Trong tay Ngài êm ái luôn bao bọc con mãi.

Chết Trong Em (Thịnh Suy)

Ở trong góc tường có tôi,
Ở nơi cuối đường có ai không,
Đời trôi quá dài mất em,
Thời như đứng lại ngó xem tôi đang lặng im một mình,
Ôm hết cô đơn như trong đời ta, há ha ha ha.

Đàn Ông Chẳng Yêu Ai Thật Lòng

Ngàу xưa anh vu vơ với tình уêu không phai phôi,
Rằng anh chỉ уêu riêng em mà thôi,
Tình уêu em trao anh và nụ hôn ta mong manh,
Với em anh là người duу nhất.

Thôi anh cứ đi để mặc em trong xót xa,
Vì anh anh đã уêu người ta,
Buông taу sẽ đau còn hơn ta dối nhau,
Đàn ông sao chẳng ai thật lòng.

Niềm Đau Dĩ Vãng

Ngày hai đứa ân tình vỡ đôi,
Đời hai lối phương trời lẻ loi,
Thuyền tình anh lạc bến yêu rồi,
Niềm thương đã trót trao người,
Âm thầm anh khóc khi biệt ly.

Người yêu thưở ban đầu khó quên,
Ngày xa em anh càng nhớ thêm,
Dù mai đây vật đổi sao rời,
Đường tơ đã lỗi cung rồi,
Tình yêu một thưở không hề quên.

Định Mệnh (Song Ngọc)

Thôi nhé em đừng nhiều hận sầu,
Đừng thương tiếc để rồi xa xôi,
Đừng trách chi đã lỡ duyên đời,
Hai chúng ta đi hai đường,
Chuyện thương yêu đâu còn nữa.

Ôm ấp chi một định mệnh buồn,
Để chua xót những gì cho nhau,
Người bước đi mà nát tan lòng,
Ai đứng trông theo ngậm hờn,
Tình yêu mất đi còn đâu.

Hà Nội Niềm Tin Và Hy Vọng

Mặt hồ gươm vẫn lung linh mây trời,
Càng toả ngát hương thơm hoa Thủ đô,
Đường lộng gió thênh thang năm cửa ô,
Nghe tiếng cười không quên niềm thương đau.

Hà Nội đó, niềm tin yêu hy vọng,
Của núi sông hôm nay và mai sau,
Chân ta bước lòng ung dung tự hào,
Kìa nòng pháo vẫn vươn lên trời cao.