Mưa còn rơi mãi còn rơi mãi hỡi mưa có hay
Mưa trong đêm tối nước mắt cô đơn ôi mưa đắng cay
Hỡi người yêu dấu ngàn năm vẫn có em nhớ thương
Cuộc tình sầu đắng trong vết thương sầu cuộc tình khổ đau
Phía xa xa chân trời nghìn trùng sóng gió
Có những con người
Thay chúng ta đang vượt qua ngọn sóng
Vươn tới chân trời giữ lấy nơi biên cương
Chưa bình yên của mọi người
Bồi hồi xốn xang tàu lướt sóng đưa tôi thăm trường sa
Đảo nhỏ yêu thương một thời tuổi trẻ tôi đã qua
Nắng gió thiêu thịt da những ngày khát mưa
Muối đắng môi cười thèm cọng rau xanh
Một quần đảo nghìn đời nay vẫy gọi
Những cánh chim trời bay đến trú mưa giông
Nơi in dấu bàn chân mờ lối
Của ông cha bao thế kỷ sinh tồn
Ôm tổ quốc đặt trên từng đặt trên từng thớ đá
Đặt trên từng bãi cát nắng như nung
Mưa xuống đảo như trời tuôn xối xả
Những bãi mơ đã hoá cuộc đời mơ
Người yêu nhỏ hôm nào thì sẽ đến
Em mặc áo xanh hay mặc áo thêu hồng
Bầu trời mây ở dưới áng mi cong
Em có muốn anh giữ giùm phân nửa
Tháng giêng và anh vươn vai và mở cửa
Trời trên cao em cũng ở trên cao
Tháng giêng cho anh một nụ hoa đào.
Chưa chiều nào buồn bằng chiều nay
Mình xa nhau đã mấy trăm ngày
Tôi tưởng về còn trông thấy em
Cho chúng mình nói không lên lời
Ngày tôi đi nhiều mưa trên cao
Mưa đầu mùa nhẹ trôi chiêm bao
Cho em khóc rung đôi vai gầy
Hôm nay Nga buồn như con chó ốm
Như con mèo ngái ngủ trên tay anh
Đôi mắt cá ươn như sắp sửa se mình
Để anh giận sao anh chả là nước biển
Màn đêm đã buông dần đèn hiu hắt cô quạnh
Nhớ em anh muốn thét lên trong đêm dài
Nằm nhớ những kỷ niệm gặp nhau phút ban đầu
Mắt em ôi đôi mắt ấy anh về nhớ nhung