Anh Yêu Em Vào Cõi Chết

Anh đã biết, anh đã biết yêu em là tuyệt vọng,
Mà vì sao, mà vì sao anh vẫn cứ yêu thương,
Con giun con, nằm uốn khúc giữa đêm trường,
Rồi giun chết, chết tương tư vì sao sáng…

Anh vẫn biết, anh đã biết yêu em là tuổi nhục,
Mà dù sao, mà dù sao anh yêu mãi khôn thôi,
Anh yêu em bằng nước mắt đứng lưng trời,
Bằng tia máu ứa trong tim dầu khô héo…

Tình Khúc Vàng

Anh nghe mùi hương trên tóc quen nồng nàn,
Anh nghe tình em nghe tình em chứa chan,
Anh nghe bàn tay trong bàn tay nhẹ nhàng với người đời hé môi cười…

Anh nghe niềm vui trên phố đông rộn ràng,
Anh nghe tình yêu bên tình yêu hát vang,
Anh nghe bờ vai bên bờ vai dịu dàng ngỡ ngàng cùng ánh chiều sang…

Hãy Quên Anh

Đếm bao lá vàng đốt thư tình cũ,
Với mây trời xa dìu bước em đi,
Nước mắt chìm theo sóng rượu phân ly,
Lỡ mê lụa gấm đành quên ước thề…

Áo hồng nâng nhẹ xin đừng ngại bước,
Kết ngàn vì sao đường sáng em qua,
Tiễn nhau ngày vui giấu lệ thương đau,
Để duyên tình mới đẹp như phút đầu…

Thuở Ấy Có Em

Thuở ấy có em anh yêu cuộc đời, 
Yêu đôi môi hồng điểm nét son tươi, 
Yêu đôi tay ngà làn má thắm, 
Tóc xanh buông lả lơi, 
Nhớ em nhớ bao thuở ấy.

Thuở ấy có em anh chưa từng sầu,
Chưa đi âm thầm ngoài phố đêm thâu, 
Chưa mang hoang lạnh ngoài bến vắng, 
Hỡi em em về đâu, 
Cho đời mình luôn nhớ nhau. 

Đêm Cuối 2 (Ngọc Sơn)

Ngày mai hai đứa xa nhau thật rồi,
Còn đây đêm cuối nói cho cạn lời,
Nghe thời gian đi qua mau,
Nỗi buồn chợt dâng lên cao,
Người ơi! Biết chăng lòng đau…

Đường chia đôi ngã xa xôi mịt mùng,
Ngưòi vui duyên mới riêng tôi lạnh lùng,
Khi thuyền rời mang thương yêu,
Bỏ lại dòng sông cô liêu,
Tội cho khách sang đò chiều…

Đêm Cuối

Người ơi có nhớ có thương một người,
Còn mơ những lúc đón đưa trong đời,
Ân tình tựa như mây cao,
Hay chỉ là trong chiêm bao,
Còn thương tiếc chi ngày nao.

Ngày mai hai đứa xa nhau thật rồi,
Còn đây đêm cuối nói cho cạn lời,
Ân tình rồi đây phai phôi,
Chỉ còn mình tôi đơn côi,
Người ta đã quên thật rồi.