Trong mắt em mùa thu về đây
Nghe nhớ thương nặng trĩu vai gầy
Làn mây tím đậm buồn đôi mi
Heo may gợi sầu chia ly
Nhắc ai xuôi ngoài vạn lý.
Lỡ mai em chết anh có buồn không ?
Sao anh không đến khi em còn sống !?
Em đi âm thầm giữa chiều lồng lộng
Phố vui có người ta đông
Mà em một bóng trông mong
Mưa Sài Gòn còn nhớ không em
Những hàng me lá rũ trên cành
Những đêm mưa đèn khuya lấp lánh
Mưa ướt dầm đường phố buồn tênh
Anh dấu yêu em ước mơ
Trong vòng tay anh ấm êm
Những đêm ngủ cô đơn
Thời gian lướt trôi như bóng mây
Nên lòng người cũng chóng thay
Nhớ chăng người hỡi
Em em vẫn yêu chàng Em em vẫn mong chờ
Chúng ta trọn đời có nhau
Người lính già xa quê hương
Nghe trong tim đêm ngày trăn trở
Nhớ quá một thời chinh chiến gian lao
Nhớ phút hiên ngang đi vào binh lửa
Sắt thép trong tay đang đối diện thù
Bỗng tiếng loa vang lệnh truyền buông thả
Nửa đời còn gì cung kiếm ngang trời.
Tôi vào quê hương bằng cuộn dây thép gai
Đồng cỏ cha tôi, tôi trói gô hình hài
Tôi đào thông hào, trồng cây chông nhọn hoắt
Tôi giơ tay cao, tôi cấu tôi cào.
Năm 17 tuổi em đi lấy chồng
Trong nhờ đục chịu phận gái sang sông
Tưởng vui hết nghĩa tơ hồng
Ngờ đâu sớm để tang chồng
Trời ghen má đỏ môi hồng
Màn đêm đã buông dần đèn hiu hắt cô quạnh
Nhớ em anh muốn thét lên trong đêm dài
Nằm nhớ những kỷ niệm gặp nhau phút ban đầu
Mắt em ôi đôi mắt ấy anh về nhớ nhung
What can I do? Will I be getting through?
Now that I must try to leave it all behind
Did you see what you have done to me?
Too hard to justify, slowly its passing by