Đêm nay trong men rượu cay tôi chợt thấy cô đơn vơi đầy
Em đi ngày xưa xa xôi tà áo tím còn ngây ngất tôi.
Tà áo tím tím mơ màng mùa thu đó ánh mắt ngỡ ngàng
Ta quen nhau trên lối vắng ngập lá thu vàng.
Bông xanh bông trắng
Rồi lại vàng bông, ơi bạn ơi
Bông lê cho bằng bông lựu ơi bạn ơi
Là a í a đố nàng, bông rồi lại mấy bông
Là a í a đố nàng, bông rồi lại mấy bông
Sài Gòn yêu ơi
Đã hết rồi ngày tháng đam mê
Nhớ đường xưa mình vẫn đi về
Nhớ từng viên sỏi đá bên lề
Tiếng vọng buồn mưa gió đêm khuya
Như dòng lệ chinh chiến chia ly.
Đêm đông hắt hiu ngoài trời gió rét
Ai đang lãng du thả hồn về đâu
Thương nhau xin gởi vài câu ân tình
Có nhớ đông nào ngày tháng bên nhau
Tôi đi giữa trời Paris mà nhớ thương Sài Gòn
Nắng Sài Gòn hôm nao dìu bước chân em
Qua phố phường vào quán chợ thân quen
Có những chiều mưa buồn giăng giăng khắp lối
Có những chiều giá lạnh tím cả hoàng hôn
Tôi đi qua thôn xa heo hút lưng đèo
Rừng xanh hoang vắng tiêu điều
Mà lòng như thấy cô liêu
Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ
Đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó của em
Nếu mai anh chết xin em đừng buồn đừng nhớ nghe em
Xin em đừng đừng thương đừng tiếc
Và đừng than đừng khóc.
Ðêm vẫn chưa buông nhưng chiều dần tàn
Mây tím giăng ngang trên trời Sài Gòn
Phố phường chìm trong tiếng đời nỉ non
Lòng ai như vấn vương
Ai về chan chứa tình thương.
Thôi rồi anh đã xa em tìm đâu lại thuở êm đềm
Chỉ còn lại nhớ nhung thêm và chỉ còn nghe đắng cay thêm
Thôi rồi anh đã quên em tình yêu đổi trắng thay đen
Mộng mơ giờ biết đâu tìm cho nên đành đau đớn riêng em.