Em vẫn từng đợi anh
Như hoa từng đợi nắng
Như gió tìm rặng phi lao
Như trời cao mong mây trắng
Đừng khóc nữa em ơi. Đừng khóc nữa em ơi
Có bao giờ em nghĩ rằng. Tình yêu như trái báo thơm ngọt đắng
Và khi vỗ cánh bay rồi. Biết mất nhau rồi nói những lời thật buồn
Buồn hơn nghĩa trang ơi người hỡi
Đêm trắng đêm, ta nằm trong căn gác lưu đày
Một mình thôi, mồ hôi lạnh buốt đôi vai
Ta gọi ta vực sâu đắng cay, ta gọi em nét mi xanh dài
Nét môi son đầy, một lần rồi hết từ đây!
Em yêu ơi đôi mình cách xa
Để từ đây riêng anh phải lẻ loi
Ta chia tay không một lí do
Để giờ đây riêng anh với nỗi buồn.
Dù có đi bốn phương trời lòng vẫn nhớ về Hà Nội
Hà Nội của ta, Thủ đô yêu dấu
Một thời đạn bom, một thời hoà bình.
Ô kìa con chim sâu nhỏ lại đây chim ơi chim ơi
Ngoài kia mưa rơi mưa rơi chim ơi chim từ đâu tới
Cánh chim lạc vào đời lạnh hồn tôi
Như tình yêu tôi đi hoang đem sầu vào tim một người
Nếu em không là người yêu của lính
Em sẽ nhớ ai chủ nhật trời xinh
Em sẽ nhớ ai đêm sương lạnh lùng
Và giữa chốn muôn trùng
Ai viết tên em lên tay súng
Tung cánh chim tìm về tổ ấm
Nơi sống bao ngày giờ đằm thắm
Nhớ phút chia ly, ngại ngùng bước chân đi
Luyến tiếc bao ngày xanh.
Đừng đi em ơi
Bên kia núi đâu có trời xanh hơn
Bên kia sóng đâu vỗ về miên man
Bên kia đời đâu có gì hân hoan.
Version 1: Tình yêu đầu đời Ngọc Lan trình bày