Tình yêu còn đó anh lo sợ gì
Vì anh còn nhớ trăng thanh ngày xưa
Vì anh còn nhớ những chiều mờ sương
Mây giăng nẻo về chung lối hoa vương gót mòn chân em
Bất chợt em nhìn anh, lắng nghe từng kỷ niệm
Bất chợt anh nhìn em, nhớ những ngày xa xưa
Ta quen nhau, ta yêu nhau, ta xa nhau, chẳng nhớ độ nào
Dòng sông xanh đã trôi đi theo tháng năm, âm thầm sóng vỗ
Tuổi ngây thơ đã trôi đi theo ước mơ, có chăng là nỗi nhớ.
Gió thu về mặt Hồ Gươm gợn sóng
Nhìn liễu xanh em có thấy xôn xao
Vẫn vầng trăng của mười mấy năm nào
Em có thấy dáng anh buồn trong đó.
Em viết thư xanh gởi đến một người
Từ khi xa cách lòng nhớ khôn nguôi
Em đã viết tên anh vào áo gối
Đêm đêm riêng bóng đèn soi
Lòng thầm nguyện ước thành đôi.
Nếu vắng anh ai dìu em đi chơi trong chiều lộng gió
Nếu vắng anh ai đợi chờ em khi sương mờ nẻo phố
Nếu vắng anh ai đón em khi tan trường về
Kề bóng em ven sông chiều chiều, gọi tên người yêu
Sẽ có những lúc xa thật rồi
Tình lênh đênh trôi theo khúc ca buồn
Ai mang hoa rơi đêm thả trôi nơi cuối dòng
Cuốn theo lá khô nơi nào.
Lời nói ngày nào vẫn còn đây
Nhưng sao anh chẳng khi quay về
Bờ bến đợi chờ nhớ từng cơn
Đêm nay cô đơn buồn thao thức
Tôi xin ca bài ca tôi đã viết cho tôi riêng tặng một người
Lời tôi viết với nét đơn sơ mang nhiều đậm đà
Giữa một chiều buồn mưa nhiều
Thành đô ơi con đường hỡi
Bao kỷ niệm day dứt trong tôi.
Một ông già bạc đầu trong bóng tối lao đao
Dường như giọt lệ sầu rơi xuống má nhăn nheo
Từng tiếng run thều thào ông quỳ lên làm dấu
Xin thượng đế trên cao con người biết thương nhau.
Thôi em đi đi chẳng còn gì
Cố gắng níu kéo để làm chi
Cho nhau bao nhiêu là cay đắng
Đã mất hết đi niềm tin hối tiếc cũng vậy thôi.