Normal version with 1 tone only
Quê Hương anh là Quảng Trị
Nhà của anh bên dòng sông Thạch Hãn
Và xưa đó anh học trường Nguyễn Hoàng
Ngày hai buổi đi về đường Quang Trung
Và chiều chiều trên con phố buồn hiu
Cùng người yêu anh buông lời hò hẹn
Tình nồng thắm chất ngất men say
Chiều nay có một người đôi mắt buồn
Nhìn xa xăm về quê hương rất xa
Chợt nghe tên Việt Nam ôi thiết tha
Và rưng rưng lệ vương mắt nhạt nhòa
Lời cuối cho một người xa rất xa
Tình yêu ta cho nhau tựa cơn mưa bay thoáng qua
Từ tôi chân mây cuối trời
Để mình em cô đơn nơi xứ buồn
Trời Đà Lạt còn mãi trong lòng ai nơi tha phương
Chiều trong tù anh nhớ em
Ôi đất trời dường như tấm khăn
Bưng kín đời người trong tối tăm
Phương hướng nào nhìn ra mắt em.
Có những thứ trải qua rồi mới thấm
Có những thứ khiến ta hoài suy ngẫm
Ai yêu nhau cũng tin vào lời hứa
Chia tay biết chẳng tin được ai nữa
Tại sao anh muốn giết người anh yêu
Người yêu anh có tội tình gì đâu
Nàng lên xe hoa ngày cưới, ngỡ như xe tang mở lối
Sung sướng gì theo kẻ không yêu
Này chúng con sinh vào đời
Nhờ có tay của mẹ cha
Là Thái Sơn cao xa cao xa
Là Biển Đông bao la bao la
Như một rừng hoa ngát hương cả bốn mùa
Ôi tình mẹ cha nói lên tình Chúa
Hear the wind sing a sad old song
It knows I’m leaving you to day
Please don’t cry or my heart will break
When I go on my way
Tình yêu cho nhau say đắm những phút giây nồng say bên em khi có chàng
Tình anh cho em tha thiết chất chứa trong cơn mơ thần tiên thuở nào
Thế rồi tình mình đành vỡ tan tình ta bay theo làn mây trắng
Người em yêu hỡi, nhớ anh em nhớ vô ngần