Con Đường Buồn Hiu

Quê Hương anh là Quảng Trị
Nhà của anh bên dòng sông Thạch Hãn
Và xưa đó anh học trường Nguyễn Hoàng
Ngày hai buổi đi về đường Quang Trung
Và chiều chiều trên con phố buồn hiu
Cùng người yêu anh buông lời hò hẹn
Tình nồng thắm chất ngất men say

Đà Lạt Tình Yêu

Lời cuối cho một người xa rất xa
Tình yêu ta cho nhau tựa cơn mưa bay thoáng qua
Từ tôi chân mây cuối trời
Để mình em cô đơn nơi xứ buồn
Trời Đà Lạt còn mãi trong lòng ai nơi tha phương

Chiều Trong Tù

Chiều trong tù anh nhớ em
Ôi đất trời dường như tấm khăn
Bưng kín đời người trong tối tăm
Phương hướng nào nhìn ra mắt em.

Giết Người Anh Yêu

Tại sao anh muốn giết người anh yêu
Người yêu anh có tội tình gì đâu
Nàng lên xe hoa ngày cưới, ngỡ như xe tang mở lối
Sung sướng gì theo kẻ không yêu

Cầu Cho Cha Mẹ 9

Này chúng con sinh vào đời
Nhờ có tay của mẹ cha
Là Thái Sơn cao xa cao xa
Là Biển Đông bao la bao la
Như một rừng hoa ngát hương cả bốn mùa
Ôi tình mẹ cha nói lên tình Chúa