Như Cõi Hoang Vu

Không có em bầu trời như không có nắng
Không có em muôn đời mây sẽ ngừng trôi
Không có em gió buồn nên ngừng thổi
Chim trời thôi không muốn bay và đêm thiếu sao đầy

Góa Phụ Ngây Thơ

Đà Lạt lạnh môi em vừa đủ ấm
Bởi chia ly nên đẹp chuyện tương phùng
Con dốc nhỏ hoa anh đào lấm tấm
Lối sỏi mòn hai đứa đã đi chung.

Nhờ Em Giữ Lấy Tình Ta

Em có vui không em khi một ngày mới bắt đầu
Có vui không em đêm dài tăm tối đã qua
Trong nắng mai tươi vui có nụ cười rất yêu đời
Có bàn tay thân ái dìu em suốt những đường xa

Một Lần Cuối

Anh vuốt tóc em, anh vuốt tóc em một lần cuối, một lần cuối cùng rồi thôi
Anh hốt trăng thanh, trên áo em xanh, một lần cuối, như những lần đó xa xôi
Anh nắm tay em, anh nắm tay em, một lần cuối một lần cuối, một lần cuối cùng
Để còn thấy đời êm lần cuối một lần cuối cùng thôi em ơi

Cơn Mê Chiều

Chiều nay không có em, mưa non cao về dưới ngàn
Đàn con nay lớn khôn mang gươm đao vào xóm làng
Chiều nay không có em, xác phơi trên mái lầu
Một mình nghe buốt đau, xuôi Nam Giao tìm bóng mình.