Từng giọt mưa nhẹ rơi
Từng giọt mưa lạnh câm
Theo màn đêm rớt bên thềm vắng
Ta nhớ em nắng chờ buổi sáng
Ta nhớ em mưa hẹn buổi chiều
Như bước nai nhớ về con suối thân yêu
Nhớ cánh tay đón tình ta tới
Mơ ước bay giữa trời lãng du
Sao bóng mây cuối đèo còn mãi giăng mù
Nhớ tiếng vỗ tay nhớ khúc nhạc buồn
Nhớ cành hoa hồng nhớ lời thân mến
Xa là nhớ gần nhau vẫn nhớ
Có bao giờ tôi muốn tìm quên
Vừa mới yêu nhau, mà đã xa rồi
Bao nhiêu mộng đẹp của anh và tôi
Trôi theo dòng đời quên đi tình người
Vẫn còn lưu luyến chưa nguôi
Nỗi niềm thương yêu ngày ấy
Không có em bầu trời như không có nắng
Không có em muôn đời mây sẽ ngừng trôi
Không có em gió buồn nên ngừng thổi
Chim trời thôi không muốn bay và đêm thiếu sao đầy
Khi chưa gặp anh em cứ nuôi hy vọng
Một người cho em tình yêu không dối gian trong lòng
Rồi một ngày anh đền xâm chiếm trái tim em
Và nhẹ nhàng khơi lên bao ước nguyện.
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi để một mai vươn hình hài lớn dậy
Ôi cát bụi tuyệt vời mặt trời soi một kiếp rong chơi.
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi cát bụi mệt nhoài tiếng động nào gõ nhịp không nguôi.
Em đứng đây chờ anh đã từ lâu
Sân vắng thưa người đêm cũng buồn theo
Một con đường sắt trăm con tàu
Mưa nắng sớm khuya trưa chiều
Người nhớ người thương người yêu.
Tiếc không người yêu hỡi tình ta đã xa xăm rồi
Con tim mình bối rối cánh chim lạc lối
Xin được một lần tôi hát cho tôi
Cho vừa tình yêu thứ nhất trong đời
Cho mình hiểu rằng chỉ bấy nhiêu thôi
Cho cơn đau còn mới
Cho người ta thấy lòng vui