Nơi anh gặp em có hoa vàng rực rỡ
Có khung trời mộng mơ
Biển xanh bao la triền miên sóng vỗ
Nơi anh gặp em nắng xua tan mù sương
Gió thôi mang mùi đạn bom
Vết thương đang lành trên thân mình.
Ne laisse pas ma vie sans toi
Je ne suis rien quand tu t’en vas
Je t’ai blessée hier sans le vouloir
Et tu veux me quitter ce soir
Cô gái nữ sinh Đồng Khánh kia ơi
Cô đi về đâu tan buổi học rồi
Cô xuôi Đập Đá hay về Nam Giao
Cô về Bến Ngự hay về Đông Ba
Cô về Vỹ Dạ hay ngược Kim Long
Mọi người vẫn cho tôi còn bé thơ
Không ai thấu cho biết cho rằng
Vì mang trái tim xanh mộng mơ ớ hơ
Mà tôi đã yêu vẫn vơ
Qua bao sông sâu vượt đèo cao ta đi
Tìm đến mái ấm xưa xa vời
Chiếc xe bon bon nhanh
Lướt êm qua bao đêm
Nhắc ta dư âm ấu thơ hớ..
Nỗi buồn ai hay cùng tôi
Nỗi buồn xé nát tim côi
Một mình một bóng trong đêm
Tìm về đường phố không tên
Bước chân nào còn lưu luyến
Em hai mươi tuổi em là nắng
Em hai mươi tuổi em là mưa
Sài Gòn nắng mưa em ngày ấy
Còn là hạt bụi giữa hư vô
Thương áo em bay những chiều hẹn hò
Hương tóc em thơm ngát khung trời mộng
Năm ngón tay đan đắm say tình nồng
Cuộc tình như nắng lúc xuân vừa sang
Chuyện đời trái ngang, tình rồi cũng tan
Hoa ban mai nở hoa xế chiều tàn
Một đời ai có nhớ ai không
Ôi! Bao thăng trầm xuôi ngược dòng
Một lần em có nhớ anh chăng?
Có một ngày có một ngày như thế
Anh đi, Anh đi đâu về đâu
Về cõi chiêm bao lìa những cơn đau
Hồn tuyết bao la mang theo
Lạnh giá con tim nương dâu
Anh đi đâu về đâu! Anh đi đâu về đâu