Liên khúc tình buồn em hát cho anh
Những đên dài lạnh giá một mình
Một mình nằm chờ bước chân không còn đến
Gọi em gọi em khi thật buồn
Gọi em gọi em khi chợt cười
Để còn tên em trong nỗi nhớ mênh mông
Gọi em gọi em khi hạ về
Gọi em gọi em đông lạnh lùng
Dù đời mưa giăng hay nắng vẫn yêu em
Chúa ghi vào hồn con dấu ấn của Ngài
Chúa ghi vào đời con êm ái tuyệt vời
Mấy cung đàn tơ tấu lên trìu mến
Khúc ca cuộc đời con thơm ngát hương trời
Trong cơn mưa, nhớ em ngày đó đam mê
Đếm chiếc lá xoay xoay rớt bên thềm vắng
Nghe tí tách ly cà phê đắng
Ru hồn lênh đênh miền dĩ vãng
Xa em giọt đắng anh bỗng thành quen.
Hai mươi năm rồi người đã quên ta
Hay hai mươi năm ta đã quên người
Người đã ra đi hay người ở lại
Ta mù nẻo đời một bóng chim di
Lời nào cho ai kia, lời nào cho riêng tôi
Lời nào cho đôi lứa không thành đôi
Giọt buồn vương trên mi, nhạt nhoà câu chia ly
Tình là chi sao đời ai cũng buồn.
Cánh diều ơi bay bay trên bầu trời
Diều nào của tôi? Diều nào của em ngày xưa ấy?
Trẻ con bây giờ lớn vội
Cánh diều biết có còn không?
Vinh quang con đứng bên Người
Canh cho Bác ngủ ngon giấc
Trên môi như Bác vẫn cười
Bác vui vì khắp non sông
Cháu con trở về sum vầy
Midnight, not a sound from the pavement
Has the moon lost her memory she is smiling alone
In the lamplight the withered leaves co llect at my feet
And the wind .. begins to moan
Mùa thương trong mắt trong tay trên làn tóc
Mùa thương chắp nối tiếng yêu trong trời mây
Một mùa thương kết lá với hoa thơm
Cho suối mến dốc yêu nguồn
Cho người không quên nước non