Chiều hôm nay lá rơi đầy phố buồn
Một mình tôi bước đi lòng vấn vương
Tình đôi ta tan tành theo khói sương
Rồi mai đây âm thầm nơi viễn phương.
Tôi sinh ra nghe mùi hương rơm rạ
Nghe lời ru mẹ hát khúc dân ca
Tôi sinh ra nơi miền Trung đất cằn sỏi đá
Và những đồi cát trắng bao la
Tôi sẽ đi xa thành phố này.
Xa xóm giềng sẽ nhớ.
Xa con đường nên thơ.
Hai hàng cây râm mát chiều Thu.
Tôi sẽ đi cho dù vẫn biết.
Bao dấu yêu tôi hằng tha thiết.
Đêm xót xa thở dài chia xớt phút buồn vui.
Tháng ba đợi Sài Gòn anh trở lại
Có ai quen ai lạ đón tôi về?
Ôi mắt lá nắng dài lên sợi nhỏ
Rọi qua đời lạc rủ bóng cơn mê.
Về đi em ơi, về đi em ơi,
về đi em thôi từ nay cách xa nhau rồi.
Đường em em đi, đường anh anh đi,
còn gì đâu giờ chia tay luyến lưu thêm buồn.
Chiều nay gió hỡi bay tận nơi đâu
Chiều nay người cũng sẽ về phương nao
Bỏ lại nơi đây phố đêm nhạt nhòa
Buồn trông hoang vắng bóng ai mịt mờ
Tôi trở về đây , Sài Gòn một chiều nắng vàng.
Sài Gòn ơi , Tôi nghe có tiếng thì thầm.
Từ những xa xưa Sài Gòn của ngày tháng cũ.
Bồi hồi trong tôi, một nỗi nhớ đơn côi.
Bảo Lộc ơi, thành phố cao nguyên xao xuyến lòng người
Dòng thác Dam Bri trắng xoá một góc trời
Nhắc lại tình yêu một thời đôi lứa,
để lại nơi đây …. chuyện tình đẹp Dam Bri
Chiều cuối đông trong căn phòng vắng
Ta lạnh lùng đếm tháng ngày trôi
Bao năm đi giữa cuộc đời
Bao năm đi giữa kiếp người xót xa
Trong đêm khuya trầm lắng tiếng dương cầm
Người hát thơ tôi buồn hơn vốn có
Trong đêm khuya tôi nghe trời mưa đổ
Dẫu bên ngoài những chiếc lá đang khô