Hãy tha thứ cho nhau ngưòi hỡi vì nhau ta làm lại từ đầu
Hãy thắp sáng niềm tin, tìm phút bình yên trong cõi đời giông tố
Hãy tha thứ cho nhau ngưòi hỡi vì nhau ta làm lại từ đầu
Hãy thắp sáng niềm tin, tìm phút bình yên dù cõi đời thương đau
Tội tình gì tôi nhớ tên anh
Khi biết rằng xa nhau là hết
Hai mảnh đời chằng biết ra sao
Có về đâu cũng chẳng vẹn sắc màu
Người ơi mùa xuân về trên cánh tay trần gầy guộc
Người sao vội đi khi phố chiều lunh linh thắp nến
Mình ta ngồi đây nghe ai xa phố bơ vơ
Con phố cũng đứng trơ trơ nhớ ai hoa tuyết ơ thờ
Mất em rồi xa em rồi hoa đã tàn nhụy đã phai
Chiều hôm nay trời thanh vắng anh đi về, về với ai
Một người đi, một người sầu nhìn hoa úa buồn về mau
Đôi chân mòn tìm dư âm hè phố vắng
Nhiều năm xa vắng bây giờ trở về
Tình yêu hoang phế xót xa não nề
Xưa ai trót trao câu thề
Ai hay mắt cay hoen lệ
Để bây giờ xa cách sơn khê.
Có ai về tìm tuổi hoang sơ xin cho tôi nhắn chốn xưa năm nào
Có ai về mang tuổi thơ ngây xin cho tôi chút kỷ niệm trong đời
Còn đó tháp đôi cầu đôi tình mãi với hương thời gian
Có còn nhớ không khung trời Quy Nhơn.
Phiên bản 1 lời Việt: Danh Zoram
Giọt sương long lanh phố xanh trong xanh,
Ngất ngây đôi môi em vui cùng anh,
Tình ta lung linh đóa hoa tươi xinh,
Bình minh ca vang muôn ngàn tia nắng.
Như bao yêu thương giăng kín đôi tim thầm nghe,
Như đôi chim non muốn ngủ mê,
Như trên vai ngoan e ấp tin yêu cùng nhau,
Qua bao phong ba tình nương náu.
Bài tình thơ em viết cho riêng anh
Một bài thơ trong bóng tối mong manh
Chiêm bao hiện về ru anh tròn giấc ngủ
Người có biết hồn ta đang uốn khúc
Dọc đường lên phố núi bỗng chập chùng mưa
Mắt người khép trên vai ta hư thực
Biết lòng người đã chịu mở ra chưa