Theo em xuống phố trưa nay đang còn chất ngất cơn say
Theo em bước xuống cơn đau, bên ngoài nắng đã lên mau
Cho nhau hết những mê say, cho nhau hết cả chua cay
Cho nhau chất hết thơ ngây, trên cánh môi say
Trên những đôi tay, trên ngón chân bước về tình buồn, tình buồn.
Hãy nhìn xuống chân biết bao nhiêu người khốn cùng
Sống đời tối tăm như loài giun
Hãy nhìn xuống chân biết bao nhiêu người ngã gục
Chết để chúng ta thêm lợi danh
Em ơi suốt đêm thao thức vì em
Vì lời giã từ lúc anh ra về
Rằng mai đây anh lại thăm
Ước gì trọn cuộc đời là mình luôn luôn có đôi
Anh nằm xuống sau một lần đã đến đây
Đã vui chơi trong cuộc đời này
Đã bay cao trong vòm trời đầy
Rồi nằm xuống không bạn bè không có ai
Không có ai từng ngày, không có ai đời đời
Ru anh ngủ vùi mùa mưa tới
Trong nghĩa trang này có loài chim thôi.
Ai nói yêu em đêm nay
Ai nói yêu em đêm mai
Ai sẽ yêu em sau này
Son phấn nào giết ngây thơ
Ánh đèn nào màu đơn côi
Lệ sao nhiều hơn mưa lũ
Một ngày không có em
Là lòng anh tan nát
Cả trời mây u ám
Thời gian vẫn âm thầm
Âm thầm hằn trên bia đá xanh.
Em ước mơ mơ gì, tuổi mười hai, tuổi mười ba?
Em ước mơ em là, em được là tiên nữ
Ban phép tiên cho hoa biết nói cả tiếng người
Ban phép tiên cho người chắp cánh bay giữa trời
Ngồi họa hình người tình vào bãi cát vàng
Hình dáng em ngoan nụ cười ôi mến thương
Rồi trời mịt mù làn mưa rồi xóa nhòa
Hình dáng nên thơ chìm dần trong bão mưa
Đếm bao lá vàng đốt thư tình cũ
Với mây trời xa dìu bước em đi
Nước mắt chìm theo sóng rượu phân ly
Lỡ mê lụa gấm đành quên ước thề.
Nửa đêm anh nghe lá rơi như tiếng chân người đi lạc vào đời
Nửa đêm anh nghe áo bay thấp thoáng quanh đây cho trắng đêm dài
Lòng đau như rừng cuối hạ chờ mai thu sang cho lá rơi vàng
Lòng đau như loài cỏ dại mọc lên cô đơn giữa đời bão bùng.