Mùa thu qua từng chiếc lá bay về nơi chốn xa
Và cơn gió tìm lãng quên về nơi cuối trời
Người yêu hỡi giờ lối xưa còn đâu gót hồng
Kiếp rong buồn tình hoang vu mãi trôi hoài về nơi xa
Sài Gòn đó nhưng người tôi yêu đâu?
Sài Gòn ơi có phải trong giấc mộng
Sài Gòn đó sao im tiếng trên bờ môi khô
Những hàng cây cũng theo thu về
Chợt hỏi rằng Sài Gòn còn đó không em.
Chiều buồn mây phiêu lãng
Và sóng vỗ bờ cát xa
Lòng người như lá úa
Để gió cuốn đi về đâu
Nụ cười đôi mắt biếc đã xa rồi
Nhớ hôm nào trời chiều mây trắng bay.
Không gian mênh mông quá những niềm vui khi xưa vẫn đây
Sao mi hoen cay bóng dáng người tình ngày nào đâu thấy
Khi xưa nơi đây có gió với mây theo ta hát ca
Giờ ngồi đây hôm nay gió mây đã xa cô đơn đưa ta về đâu?
Ta mang cho em một đóa quỳnh, quỳnh thơm hay môi em thơm
Em mang cho em một chút tình, miệng cười khúc khích trên lưng
Đêm này đêm buồn bã với những môi hôn
Trong vườn trăng vừa khép những đóa mong manh.
Version 1: Lời theo trình bày của ca sĩ Cẩm Ly & Tài Linh
Giọt nước rơi hay giọt sầu rơi rơi
Lệ vẫn tuôn khóc tình ta nát tan
Thu vẫn trôi giờ biệt ly đến
Anh về đi em vẫn đứng đây
Người ra đi để sầu úa lên trăng vàng
Để xuân chết trên đời vắng
Lệ chia ly nàng còn thấm đôi vai này
Tạ từ mà nụ hôn nồng đêm cuối vẫn còn tha thiết
Hoa nào tàn phai, hoa nào sầu héo
Tình nào đã trao cho người
Dặm trường cánh chim lạc loài
Suối đưa lưu luyến hồn ai
Mùa thu qua từng chiếc lá bay về nơi chốn xa
Và cơn gió tìm lãng quên về nơi cuối trời
Người yêu hỡi giờ lối xưa còn đâu gót hồng
Kiếp rong buồn tình hoang vu mãi trôi hoài về nơi xa