Khi em đã yêu anh chàng lính thuỷ quân lục chiến
Bạc màu áo trận, bạc luôn cả chiếc mũ xanh
Khi em đã yêu anh chàng áo rằn sọc ngang
Màu áo xanh rừng em nhớ mang
Gió chiều rung nhẹ bông lúa vàng
Đồng quê ngát hương đang êm ru muôn âm thanh dịu dàng
Nắng chiều tô đẹp đôi má hồng
Người em mến thương gieo trong tôi muôn khúc nhạc vấn vương
Nơi đây thảo nguyên, từng đàn bò đùa nắng tung tăng mặt trời
Du dương kèn Đinh Năm, xa xăm ngọn Chư Prông, xa xăm biển rộng
Tôi sinh, sinh từ nơi đây, cha tôi cũng sinh từ nơi đây
Ơi M’Đrak M’Đrak ơi M’Đrak ơi
Anh tiếc cái công lao anh đào ao thả cá
Nuôi mấy năm trời người lạ tới câu
Vỡ tan giấc mộng ban đầu
Em vui duyên mới anh sầu tình xưa.
Hôm nay em đi trời không có nắng
Nhưng sao đôi má em lại bừng bừng
Nơi em đi qua lửa không bốc cháy
Nhưng sao đôi má em như người say
Em không hung hăng giận hay tức tối
Em không biết uống ly rượu người mời
Đôi khi em đi hạt mưa giăng lối
Nhưng sao dôi mắt em như mặt trời
Tuổi Hồng soi! Tuổi Hồng soi!
Tuổi Hồng soi! Tuổi Hồng soi!
Anh, bao nhiêu ngày qua anh nhớ em không nào
Sao em thấy anh hờ hững quá
Anh, trong tim của anh đã có ai hay sao
Nói em nghe một câu
Em bảo anh nếu em là nữ hoàng
Anh xin gì thì em sẽ ban cho
Nhưng nói trước không nhường ngôi đâu nhé
Vì vua thường hay chọn lắm cung phi
Anh không đẹp trai như hot boy em đang từng mơ
Anh không da trắng giống như bao ngôi sao Hàn Quốc
Anh không thẩm mỹ đánh mất đi vẻ đẹp tự nhiên
Anh sơ mi quần jean giản đơn như bao người thôi.
Đêm nay nơi thâm sâu âm u
Từng cơn gió lùa bên muôn cây reo vi vu
Tựa như tiếng than vãn bao đau thương miên man, suốt trong đêm trường
Giờ còn đâu nữa lời hứa khi xưa
Mái tranh thơ với hai quả tim mơ
Chỉ ở trong phim chẳng phải thực tế
Cớ sao ta vẫn cứ mơ mối tình thơ
Tình đó anh trao chắc em đã hiểu
Đổ lỗi cho nhau chỉ làm thêm đau
Nhìn thấy em vui là anh sẽ hạnh phúc.