Có nơi mô như miền quê ta
Miền đất quanh năm bao mùa nắng gió
Thương cha một đời gập ghềnh bờ đê
Nắng trũng hai vai mưa thâm mắt cá
Cho cây lúa vẫn xanh dưới trời chang chang
Đồng tiền trên má là hoa hồng hoa hồng trên tuyết
Đồng tiền trên má là tiên nguyệt lộng đáy hồ thu
Đồng tiền trên má như giọt sương giọt sương đọng trên ngọn lá
Đồng tiền lúm má mà sao mà lúm cả lòng ta
Khi cơn mưa chiều nay dừng chân ghé qua mang theo nỗi nhớ
Và từng hạt mưa đón bước chân em qua ngất ngây cỏ hoa
Em mênh mang ghé ngang đời ta để cơn mưa thôi buốt giá
Nói cho ta ngàn tiếng yêu ban đầu
.
[ĐK: ] Heo may cơn gió thu vương trong mắt em khi chiều nắng tàn
Từng nụ hôn ngát môi mềm tan vào trong gió mênh mang.
Mong manh như khói mây em như cánh hồng dịu dàng giữa trời
Ngồi chợt nghe bước em về ngõ quen thôi hết mong chờ
Mình thương người ta cũng muốn người ta thương mình
Sao ân tình tựa như áng mây
Chẳng ghé qua đây để con tim này
Nhớ thương đong đầy em nào có hay.
Màn đêm buông lơi ngàn sao lấp lánh trên trời
Em vui bên anh đâu biết anh nghĩ gì
Lòng em xôn xao vì em đã trót yêu anh
Mà anh đâu hay để xót xa con tìm này
Từng ngày trôi qua mau
Lòng em bỗng nhớ anh nhiều hơn
Muốn nắm lấy đôi bàn tay của anh.
Tạm biệt anh nhé chắc em phải ra đi
Bởi vì em biết trái tim anh đã đổi thay
Chẳng còn yêu em chẳng muốn em bên cạnh anh như lúc đầu
Một người mới thay em mang đến cho anh bao vui buồn.
Về Hà Tây đi em
Có bao con đường quen
Đường Thường Tín yêu thương
Kỷ niệm phút giận hờn
Ngủ vùi cùng ký ức về trong giấc mơ luôn gọi tên
Đôi khi tôi muốn cố quên đi, nhưng xoá sao ngàn vết dấu
Thèm trở lại nơi đã từng, ngày đó khi ta gần bên
Rồi một ngày em đã quay lưng,
trong cơn mưa tháng
Một chút gì lãng mạn hoa sen bên vườn xưa
Ngày tháng còn giữ lại cứ sẽ mang tình ai
Thoảng đưa chiều nắng hạ se se độ thu về
Đắm mình trong đông giá mùa xuân còn tái tê