Ngủ vùi cùng ký ức về trong giấc mơ luôn gọi tên
Đôi khi tôi muốn cố quên đi, nhưng xoá sao ngàn vết dấu
Thèm trở lại nơi đã từng, ngày đó khi ta gần bên
Rồi một ngày em đã quay lưng,
trong cơn mưa tháng
Một chút gì lãng mạn hoa sen bên vườn xưa
Ngày tháng còn giữ lại cứ sẽ mang tình ai
Thoảng đưa chiều nắng hạ se se độ thu về
Đắm mình trong đông giá mùa xuân còn tái tê
Tôi người khách lạ bơ vơ chiều Đà Lạt
Nghe thông reo lạc lõng với đời
Rừng thông ca hát tìm em nơi đâu
Hỡi cô má hồng duyên dáng năm xưa
Không còn anh đã lâu tưởng rằng em đã thôi u sầu
Không còn trông nhau tưởng rằng em đã không còn đau
Bao niềm thương nỗi sầu tưởng rằng đã chỉ là quá khứ
Như một tình yêu cũ từ trong câu hát buồn bã em nghe hàng đêm
Đã bao lâu rồi tôi vẫn mong một người
Tôi mong một ngày em sẽ quay về đây
Sao em ra đi không một lời từ giã
Bỏ lại tôi với nỗi hoang mang.
Lần đầu gặp em, trái tim anh tỉnh giấc
Lòng anh bối rối, không nói nên lời
Để trong mơ anh luôn thấy em, mỗi khi đêm về
Nụ cười em xua tan đi lạnh giá ngày đông
Phiên bản 1 theo trình bày của ca sĩ Bích Thuận
Từng ngày từng ngày mình ta trốn cuối góc vắng
Ly cà phê riêng ta cô đơn không còn ai sớt chia vui buồn
Bỏ thật nhiều đường mà cà phê vẫn thấy chát đắng
Khi nhìn quanh không ai bên ta đắng đầu môi đắng vào trong tim
Trên con đường tình một mình tôi đi
Cơn mưa nhạt nhoà giọt sầu chia ly
Níu kéo làm gì để lòng đau thương
Nếu biết còn buồn càng thêm vấn vương
Mất người vì em đã lừa dối
Con tim nghẹn ngào bật khóc trách em quá khờ
Vụt mất đi bao lời yêu anh trao mà ngày ấy em mơ
Góc tối cay đắng riêng mình em mà thôi