Lost in darkest blue Endless labyrinths weaving though
Will you stagger on, with no star to light your way?
Share with me your tears all your troubles and deepest fears
I remember when you chased all my shadows a way
Mình tình cờ quen nhau mùa thu
Gió ru bao ước mơ về
Một chiều vàng xưa bên dòng sông
Phút giây bỡ ngỡ ban đầu
Từng nụ hôn nhẹ nhàng đọng trên đôi môi
Chuyện tình yêu ngọt ngào của tôi bắt đầu
Vòng tay xiết lấy đôi vai mềm mại
Lắng nghe nhip tim vang trong hơi thở của nhau.
Màn đêm buông lơi ngàn sao lấp lánh trên trời
Em vui bên anh đâu biết anh nghĩ gì
Lòng em xôn xao vì em đã trót yêu anh
Mà anh đâu hay để xót xa con tìm này
Từng ngày trôi qua mau
Lòng em bỗng nhớ anh nhiều hơn
Muốn nắm lấy đôi bàn tay của anh.
Tạm biệt anh nhé chắc em phải ra đi
Bởi vì em biết trái tim anh đã đổi thay
Chẳng còn yêu em chẳng muốn em bên cạnh anh như lúc đầu
Một người mới thay em mang đến cho anh bao vui buồn.
Về Hà Tây đi em
Có bao con đường quen
Đường Thường Tín yêu thương
Kỷ niệm phút giận hờn
Ngủ vùi cùng ký ức về trong giấc mơ luôn gọi tên
Đôi khi tôi muốn cố quên đi, nhưng xoá sao ngàn vết dấu
Thèm trở lại nơi đã từng, ngày đó khi ta gần bên
Rồi một ngày em đã quay lưng,
trong cơn mưa tháng
Một chút gì lãng mạn hoa sen bên vườn xưa
Ngày tháng còn giữ lại cứ sẽ mang tình ai
Thoảng đưa chiều nắng hạ se se độ thu về
Đắm mình trong đông giá mùa xuân còn tái tê
Tôi người khách lạ bơ vơ chiều Đà Lạt
Nghe thông reo lạc lõng với đời
Rừng thông ca hát tìm em nơi đâu
Hỡi cô má hồng duyên dáng năm xưa