Chợt nhìn quanh bỗng chẳng thấy em kề cạnh
Chạy thật nhanh tránh cơn gió đêm về lạnh
Ùa về đây nỗi cô đơn thường trực nơi tim mình
Ký ức mong manh còn lại trong anh.
Vòng hợp âm:
Chiều mùa đông nhớ anh
Riêng mình em bước chân âm thầm
Đường ngày xưa vẫn xanh
Sao đời em còn trong hoang vắng
Nhớ những ngày tới lớp
Cùng nhau đùa vui, cùng nhau nói cười
Sẽ mãi trong tôi Chuyên Ngữ thân thương
Bao ánh mắt quan tâm nồng ấm tin yêu.
Ai về miển Tây theo con nước xuôi dòng
Nghe Vàm Cỏ Đông mêng mông sóng vỗ trên sông
Long An ơi bao đời kiên cường trung dũng
Nặng nghĩa vẹn tình quê mình đôn hậu thủy chung
Nắng, chuyện còn vương trên môi khi em cười
Mưa, vội vàng chẳng xoá tan đi niềm đau
Người lặng lẽ, vương lệ sầu
Kỷ niệm chỉ là tờ giấy.
Yêu anh chẳng biết vì sao phút ban đầu ngây ngất con tim
Ngàn vì sao lấp lánh ánh trăng vàng mỉm cười với ai
Ngu ngơ ta mãi yêu anh dẫu bao ngày tháng có trôi qua
Lòng này sao bối rối trái tim này bồi hồi nhớ thương
Nhìn hạt mưa rơi trên phố vắng chạnh lòng với những xót xa
Hạnh phúc đã tan vỡ tại sao như thế hỡi em
Còn đó những năm tháng kỉ niệm sẽ rất khó phai
Những ân tình làm sao quên được ngay
Ngày yêu xa ai chờ đợi ai nhưng hoài không thấy bóng
Đợi nghe tiếng nói chất chứa những tâm tư sâu trong lòng
Ngày yêu xa ai giận hờn ai vô tình không nhấc máy
Để cho những ấm ức nhức nhối dâng lên nơi tim này
Một chiều kia có người tình trẻ
Đi lang thang quanh ngôi thành cổ
Từ bờ môi hát lên nhè nhẹ
Từ lời ca rớt thành cơn mưa