Trời vào thu mưa bay, gợi kỷ niệm u buồn
Còn gì đâu xưa bên nhau tình đắm say
Gần bên anh em chẳng muốn xa rời
Hồn đắm đuối em mơ ước xa vời
Nếu có một ngày, anh không còn yêu em nữa
Nếu có một ngày, ta không còn bên nhau nữa
Mà thôi em đâu muốn nghĩ suy nhiều đâu
Mà thôi em đâu muốn mang thêm buồn đau.
Khi anh đến bên em
Mặc cho những tia lửa nồng nàn
Khi anh đến bên em
Từng nụ hôn khao khát yêu thương
Mang tên em, loài ngọc biếc
Anh lang thang một đời thấm mệt
Trong hư vô đất trời rộng quá
Làm sao mong thấy cội nguồn ước mơ
Còn buồn phiền chi nữa
Chỉ là gió thoáng hỡi dòng đời nước trôi
Sống bên nhau ta vui qua ngày
và đừng hờn giận nhau nữa
Hãy hát lên những lời tình ca
Mùa xuân em mặc áo hồng đi lễ chùa chùa rất đông
Rồi qua bao đường phố rộng với bao người vai bước tung tăng
Hạ sang em mặc áo vàng trên bãi biển nắng chang chang
Tình yêu như đợt sóng cồn với bên người yêu mới quen
Đà Lạt ơi
Ta đi lang thang trong gió chiều
Ta quên mang theo tiếng sáo diều
Tai nghe thông reo bên màn đêm sương mờ
Đà Lạt nhớ…
Đi trong mưa đêm tay ấm êm
Đôi vai chông chênh theo gót mềm
Có ai chưa từng mơ đến mộng lành ?
Ngày hôm nay của em thế nào nắng có lên rồi vội đi nhanh
Chiều tan ca em có qua nhà hay lái xe dạo vòng loanh quanh
Qua những nơi mà ta vẫn hẹn nhau
Những sớm mai nơi ta đứng chờ nhau
Nhìn ngắm phố phường, lặng nhìn con đường không anh?
Có lẽ em đã vội vàng vì yêu anh đắm say
Có lẽ em đã vội vàng để hôm nay mất anh
Trái tim anh vô tình hay tại em nông nổi
Đã quá yêu anh đậm sâu
Mùa đông tuyết rơi trong em bao nhiêu nổi niềm
Mênh mông đại dương một màu tuyết trắng
Tìm đâu bóng anh tìm đâu anh ơi nồng ấm
Nghe trong hoan lạnh một nổi cô đơn mùa đông