Nỗi Nhớ Thét Gào

Tôi nhớ em từng đêm tôi nhớ em
Trong đêm vắng một mình tôi nhớ em
Nổi nhớ cứ dâng trào như thét gào
Màn đêm hung ác, xé tim tôi! nhớ khôn nguôi!

Dừng Lại Đây Thôi

Anh nghĩ chúng ta nên dừng lại nơi đây
Cố gắng níu kéo chẳng được gì
Anh biết cả hai cũng chẳng còn yêu đương
Xa xỉ những lời khiêm nhường.

Sài Gòn Ơi, Thương Lắm!

Sài Gòn yêu thương những ngày gian nan
Chủng họa Co vid bỗng dưng lan tràn
Bao nhiêu con người ngày đêm vất vả
Bao nhiêu gia đình gặp cơn sóng gió

Dấu Chấm Cuộc Tình

Đi trong đêm mưa mà lòng nhớ em vô cùng
Dáng xưa trong lòng tôi nay đã thành nỗi nhớ
Xưa đôi vai dìu nhau mà giờ đây vộị sao cách xa
Anh cố quên đi khi tình em hững hờ.

Xuân Hạ Thu Đông 39

Từ bao lâu rồi ta bỗng quên tiếng cười
Lòng đơn côi tựa như ánh trăng giữa trời
Đường thênh thang tuổi xuân đã qua những phong ba
Phấn son nhạt nhòa thương cố nhân chốn xa.

Gối Cỏ

Có một nụ cười tự mình yêu đến thế?
Quên hết sầu đau, xua trăm nỗi tù đày
Những nhọc nhằn kiếp con người vẫn thế
Em lại cười và sáng cả ban mai.

Cảm Ơn Mẹ

Bao lo toan cuộc sống, tảo tần hôm sớm nuôi con nên người
Những vinh quang hạnh phúc dành hết cho con tương lai về sau
Khi con yêu gục ngã, vòng tay mẹ đã ôm con chở che
Khi con buồn và những lúc con vui