Nắng ấm xa dần rồi, nắng ấm xa dần rồi
Nắng ấm xa dần bỏ rơi,để lại những giấc mơ
(Giữ lại đi, giữ lại đi)
Một người mãi đi tìm nơi chân mây cuối trời
Trói con tim khờ dại chờ ngày tình yêu đến trong cuộc đời
Lần này người ấy muốn yêu yêu dài lâu mãi mãi
Lần này người ấy muốn yêu, yêu một người mà thôi
Vội vàng chi nữa, yêu thương nay đã đóng băng
Giờ đây mới thấy con tim như tàn hoang phế
Chỉ còn ý nghĩ theo anh những lúc
Khi màn đêm xuống một mình bóng
Để nỗi cô đơn chạy trốn trong niềm đau.
Em có cùng với anh chúng mình phiêu du muôn phương
Cho tình yêu tung cánh và con chim muôn ngàn trùng
Giữa cánh rừng lá tươi xanh, trên song dài con nước mát
Ta gọi nỗi quên
Em tại sao em muốn chia tay, khi tình ta chưa bắt đầu
Em tại sao em muốn xa anh, khi ta chưa gần nhau
Tại sao em nỡ lìa xa, để đêm thao thức mình ta.
Em, cuộc tình đó vẫn chờ em
Cho dù mình cách xa ngàn trùng
Em, trời có lẽ vẫn hờn mây
Mây đã quên đem đến ánh sáng mùa Xuân
Có những đêm anh nằm lòng thao thức
Có những đêm anh cần phải suy nghĩ
Về em về anh về nhau, về bao chuyện lâu nay
Để đêm nằm nghe thời gian lê bước những bước dài
Một sáng sớm trở về quê hương
Về trong câu hát âm vang đất trời
Ru rời ru cho ta ngọt bùi
Ấm áp ân tình xa xôi.
Mùa thu qua từng chiếc lá bay về nơi chốn xa
Và cơn gió tìm lãng quên về nơi cuối trời
Người yêu hỡi giờ lối xưa còn đâu gót hồng
Kiếp rong buồn tình hoang vu mãi trôi hoài về nơi xa
Về đi em làng quê cũ
Có con sông xưa vỗ bờ
Về ôm vai mẹ yêu dấu
Để được khóc như đứa trẻ thơ.