Trần gian tăm tối, tìm đâu thấy niềm vui
Sầu tràn muôn lối khơi đớn đau lòng lòng người
Chúa đem đến môi cười sầu đau khuất xa rồi
Khắp nơi mừng vui từ khi Chúa vào đời.
Chạm nhẹ vào đôi mắt, chạm nhẹ vào bờ vai
Chạm nhẹ vào đôi môi ngày mai xa anh rồi
Chạm nhẹ vào trí nhớ, chạm nhẹ vào cơn mơ
Mình đã chạm khẽ vào nhau những ngày ngây thơ
Anh chơi vơi, nơi góc phố quen mình từng
Từng là tất cả hôm ấy mây xanh ngát trời
Cố giữ lấy chút ấm áp từ tay em
Nhưng biết sao được hôm nay mình chia tay.
Mùa xuân đang trở lại
Tìm thấy ước mộng dài
Để nghe chim đang hót vang ngày mai
Cùng nắm tay bên nhau
Rộn bước trên đường vui nắng lên.
Người đã xa con tim giờ hư hao
Người đã xa lênh đênh trôi phương nào
Như cánh chim phiêu du ngoài biển khơi
Để mình tôi bơ vơ tháng năm.
Lạc mất em rồi từ đây em hỡi
Lạc mất em rồi lạc cả một đời anh
Một đời anh mãi đi tìm
Một đời ôm kín nỗi niềm
Một đời anh vùi sâu trong thương nhớ.
Từng chiều buồn lang thang bước trên con đường
Lặng nhìn mùa thu đưa lá rơi bên thềm
Một mình thương nhớ ai không gian như hoang vu
Một tình yêu giá băng yêu đơn phương mình tôi.
Người ta vẫn nói tình yêu là do duyên trời em ơi
Dù là tình cũ một ngày đẹp trời cũng sẽ tới bên ta
Chỉ là chẳng còn như xưa những ân tình tựa cơn mưa
Tan biến trong phút chốc vì nắng đã kéo tới hong khô hàng mi.
Không, không, đến với tôi đến với tôi nữa làm gì.
Không, không, đến với tôi đến với tôi nữa làm gì.
Thôi, thôi, tôi van xin
Tôi van xin đừng đến nữa tình yêu ơi.
Cánh hoa úa tàn, lá hoa vỏ vàng
Khóc duyên bẽ bàng sao ngỡ ngàng
Ước mơ đã nhiều, đắng cay đã nhiều
Xót xa những chiều buồn quạnh hiu