Ngày Đó (Phạm Trưởng)

Ngày đó em nói em sẽ trọn đời,
Cùng với anh bước đi hết đoạn đường,
Mà chúng ta đã mơ ước thật nhiều,
Những gì đẹp nhất của tình yêu.

Cuộc sống đã khiến em phải vội vàng,
Tạm gác quá khứ với kỷ niệm đẹp,
Để bước theo với ai đó gọi là,
Tuyệt vời nhất đối với em.

Kiếp Tình Chung

Có những lúc khi yêu nhau anh đâu hay duyên tình ta chua cay,
Cố xoá hết bao yêu thương mong quên đi đường tình chia đôi,
Anh quay đi lòng đắng cay, lệ tuôn rơi trong đêm phân vân biết nói sao,
Em giờ đang trong vòng tay một người anh quen.

Có nước mắt nơi con tim khi đôi ta không còn yêu như xưa,
Sẽ có nói em đâu hay em đang yêu chung một người như anh,
Nay tim anh giờ nhói đau, đành quay gót chúc phúc suốt kiếp cho người yêu,
Mong em được vui và quên dĩ vãng kiếp tình chung.

Xem Như Anh Chẳng May

Người hôm qua anh thấy là ai đấy,
Sao em lại chết lặng như vậy,
Một giờ đêm sao em còn chưa nhắn tin về,
Anh cứ mãi ngẩn ngơ chờ em.

Tại sao yêu đến thế lại gian dối,
Con tim anh vỡ tan mất rồi,
Tưởng chừng ta hạnh phúc cùng nhau đến muôn đời,
Chưa buông tay em thay áo mới.

Có Bao Giờ Em Biết (Minh Đức)

Có bao giờ em biết ngày tháng xưa trôi về đâu?
Giữa muôn ngàn yêu dấu là nỗi cô đơn chìm sâu,
Có bao giờ em biết tình yêu đó còn nồng?
Mơ hồ đợi trông.

Có bao giờ em nhớ màu mắt xưa giăng vào nhau,
Để cho ngàn năm sau, lòng vẫn yêu thương đậm sâu,
Trôi theo ngày mưa gió, tình khe khẽ gọi sầu,
Cô đơn về nương náu, em bây giờ nơi đâu?

Ai Rồi Cũng Sẽ Khác

Ai rồi cũng sẽ khác theo tháng năm dần trôi,
Yêu đến mấy cũng buông khi người ta thay lòng,
Tin vào cả thế giới đến lúc anh nhận ra,
Bao câu hứa năm xưa tan vào mưa.

Trong lòng anh vẫn thế vẫn của em ngày xưa,
Nhưng em đã quên anh quên nụ hôn ban đầu,
Bao chặng đường gian khó ta đã qua cùng nhau,
Sao em nói chia tay cho lòng đau.

Xin Làm Người Hát Rong

Cũng đành xin làm người hát rong,
Chỉ mong đời không chê trách,
Chỉ mong chuyến xe muộn màng,
Không dừng sớm khi đang rong chơi.

Cũng đành xin làm người đến sau,
Để nghe niềm đau phía trước,
Tình như chiếc môi dịu ngọt,
Treo hờ hững trên cây hoang đường.

Đắng Cay Một Chữ Tình

Người đã quên rồi còn gì đâu mà tiếc nuối tình nhau,
Người cố quên mau chôn vùi bao ngày yêu dấu,
Ngàn lời yêu thương còn thấp thoáng giữa trời mênh mông,
Bỏ lại sau lưng bước đi tìm hạnh phúc mới.

Một thoáng mê đời là cơn đau là mất mát ngàn sau,
Cố giữ cho nhau một lời chào khi gặp lại nhau,
Từng ngày trôi qua ngỡ như tháng năm dài lê thê,
Tình đời là thế trách ai hỡi nhân tình thế thái.

Con Xin Sám Hối

Bao đời con tăm tối, tham đắm sân si hoài,
Con thành tâm sám hối, tội lỗi con tạo ra,
Với trái tim vị tha, Quán Thế Âm Bồ Tát,
Cứu vớt con một phen, vượt thoát cơn ưu phiền.

Dẫu Có Lỗi Lầm

Nói cho anh vì sao em bỗng ra đi,
Hãy nói cho anh những điều từ lâu em giấu,
Dẫu anh có lỗi lầm,
Không có em anh sống sao.

Ánh dương tàn một ngày như đã trôi xa,
Giấc mơ xưa ngày nào còn đâu em hỡi,
Dẫu tha thứ lỗi lầm,
Ta vẫn không còn bên nhau.

Ký Ức Nhạt Màu

Mình anh nơi đây ôm bao tiếc nuối cuộc tình đã xa,
Mình anh nơi đây lang thang mưa rơi anh nhớ tới người,
Lời yêu mong manh khi xưa em trao toàn những dối gian,
Em đang vui bên ai cười nói với ai.