Chúa chăn nuôi tôi, tôi còn mà thiếu gì,
Chúa bảo vệ tôi, lẽ nào tôi còn sợ chi, còn sợ ai.
Người đã dẫn tôi đi, trên đồng cỏ xanh rì,
Người đã dẫn tôi về, về bên dòng suối mát,
Tôi ăn uống thỏa thuê, Thêm sức cho hồn tôi.
Nẻo đường chính tôi theo, cây gậy Chúa dẫn đường,
Dù vượt suối qua đồi, hoặc qua ngàn tăm tối.
Tôi đâu có sợ chi, vì Chúa ở cùng tôi.