Chúa Chăn Nuôi Tôi

Chúa chăn nuôi tôi, tôi còn mà thiếu gì,
Chúa bảo vệ tôi, lẽ nào tôi còn sợ chi, còn sợ ai.

Người đã dẫn tôi đi, trên đồng cỏ xanh rì,
Người đã dẫn tôi về, về bên dòng suối mát,
Tôi ăn uống thỏa thuê, Thêm sức cho hồn tôi.

Nẻo đường chính tôi theo, cây gậy Chúa dẫn đường,
Dù vượt suối qua đồi, hoặc qua ngàn tăm tối.
Tôi đâu có sợ chi, vì Chúa ở cùng tôi.

Nồng Nàn Cao Nguyên

Đêm nay ta chung tay bên nhau men rượu ấm nồng nàn,
Và để bao nhiêu con tim thao thức đêm thâu,
Tình yêu cao nguyên dâng cao trong ta dần xoá tan bao muộn phiền,
Cho dòng suối mát hoà khúc dáng ai dịu dàng.

Ngàn gió hãy lắng tai nghe rừng núi hướng về nơi đây,
Trời cao nguyên đêm sao lấp lánh soi mặt em thơ rạng ngời,
Và thấp thoáng kia dáng nhà sàn, lửa sáng lung linh,
Ngàn thông xanh vi vu reo vui đón những người con về đây,
Rộng vòng tay rộn ràng lời ca.

Miền Trung Ơi Xin Đừng Mưa Nữa

Thương quê ta, đồng sâu muối mặn,
Người miền Trung vai sương gọi nắng,
Giot mồ hôi chan cơm giữa trưa hè,
Giọt nước mắt trên đê, khi mưa lũ kéo về.

Thương đôi tay, vất vả tháng ngày,
Thương xứ nghèo, mưa bão cứ thôi theo,
Ôi thương thay, con chưa kịp ra đời,
Mà lũ cuốn trôi, vừa mới đây thôi, vợ con tôi đâu rồi.

Nếu Còn Có Kiếp Sau

Kể từ ngày yêu em anh đã mơ hồ nhận ra mình thật mong manh,
Sợ rằng cảm giác ấy chỉ đến với anh một lần với em,
Rồi cuộc sống cho anh nhiều điều và cũng lấy đi thật nhiều điều,
Nhưng thật may bên anh vẫn còn có em.

Tựa đầu vào vai anh nước mắt em rơi bình yên, từng giọt long lanh,
Gục đầu vào tim anh em ước chi em đừng yêu quá nhanh,
Điều gì đó trong đôi mắt người làm cả thế gian như ngừng trôi,
Chỉ vậy thôi anh không còn gì để nói.

Chuỗi Ngày Vắng Em

Từ khi em bước ra đi cõi lòng anh ngập tràn bao giá băng,
Căn phòng vắng ngày đêm anh vẫn đợi chờ, mãi đợi chờ,
Giờ em đang ở nơi đâu có được vui và có nhớ đến anh,
bao ngày tháng rời xa anh mới biết rằng em đã lãng quên tình anh.

Năm tháng đã trôi qua là chuỗi ngày vắng em,
Tình yêu của anh và em giờ đây không còn,
Cho con tim anh bàng hoàng vỡ nát.

Lỡ Hẹn Với Dòng Lam

Mây chiều bảng lảng soi bóng nước,
Một chiếc thuyền nan vội vã trở về,
Sông Lam một dải xanh như ngọc,
Vời vợi mắt ai buồn tái tê.

Xa xa mây phủ non Hồng Lĩnh,
Đá vàng hoa cải nở bên sông,
Câu hát giận thương vương sóng nước,
Đò đầy đò phải sang sông,
Đến duyên em đi lấy chồng.

Tha Thứ Lỗi Lầm

Từng đêm anh nghĩ cho tình yêu,
Cho tình ta và bao ước vọng,
Cho mộng mơ, tình êm ấm,
Vì ta đã hứa mãi không rời xa.

Và rồi khi năm tháng qua thật nhanh,
Anh vội vã nhận ra em đã dối lừa anh rồi,
Nuốt đắng cay ôm tình duyên quá trái ngang.

Người ơi sao không cho nhau thêm thật lòng,
Hứa cho nhau nghe bao câu yêu thương này,
Dường như đôi ta đã quên được nhau,
Ta đâu yêu được một ai nữa.

Bên Bến Sông Buồn

Đứng bên sông buồn em lặng nhìn con đò dần trôi,
Đò giờ xa xôi như là anh cũng xa em rồi,
Bởi đã có người khiến cho lòng anh giờ đổi thay,
Anh quên hẹn thề để xây mộng hạnh phúc cùng ai…

Nhớ sao hôm nào anh bảo rằng cho dù ngày sau,
Dù là đi đâu anh và em vẫn như ban đầu,
Dẫu có thế nào vẫn yêu hoài không để mất nhau,
Thế nhưng bây giờ còn mình em đứng ôm nỗi sầu…

Trả Người Về Tự Do

Là cơn mưa đã rơi lên từng nhớ quên một thời ấm êm,
Mặn đôi môi ướt đẫm con tim yếu mềm,
Mình ước tất cả sẽ như cơn mơ,
Chuyện tình yêu chưa từng tan vỡ,
Tỉnh giấc vẫn có ai kia đợi chờ…

Phải bao lâu mới quên được người đã mất một đời để yêu,
Phải bao lâu mới hiểu tình đầy duyên thiếu,
Đoạn đường nào người bước qua đời,
Dấu chân vẫn còn như mới,
Đoạn đường nào mình hai đứa hai nơi…

Anh Em Ta

Anh em ai luôn bên ta, qua bao phong ba,
Ai sẽ rời xa lúc ta thất bại?,
Cuộc sống là thế mà biết đâu ngày mai? (Oh oh oh oh)…

Hận thù ích kỷ sống hơn thua,
Tự hỏi được chi chết mang được gì?
Rồi tất cả trở về chôn sâu nơi mộ sâu…