Khi màn đêm buông xuống từng bước chân rơi trên lòng đường
Trôi về nơi quên lãng chôn giấu đi vết đau ngày tháng
Chơi với cánh chim bay thời gian in hằn bao đổi thay
Đôi chân đi về đâu giữa không gian bao trùm nỗi sầu.
Ngày hôm nay cô đơn, anh lại nhớ đến em vô cùng
Giờ nay em ra sao, không biết em sống như thế nào
Từ khi ta chia tay, em theo người về nơi phương ấy
Có khi nào em nhớ anh ở đây?
Em ra đi thật sao, để anh đêm đêm đợi mong
Em ơi, mùa trăng đến, em ở đâu
Xin anh hiểu cho em, tình đã không có ngày mai
Em đang nhìn trăng và em biết em đang gần anh
Lời 1: Phạm Duy (Elvis Phương hát trước 1975)
Chiều tàn dần, mùa thu lá rơi
Người yêu bỗng đến bên tôi dịu êm
Ngập ngừng lời từ ly anh nói ra rồi
Cho tim em bồi hồi cay đắng.
Em đã cất bước quay mặt đi vội vàng
Chuyện hôm qua khiến cho lòng ta ngỡ ngàng
Giữa căn phòng im tiếng người
Ngoài kia gió gào mưa vẫn rơi.
Đọc: Tình yêu như chiếc lá rớt xuống trong chiều thu
Buồn cho cơn gió đến, thổi lá bay ra đồng hoang
Đời ru ta tiếc nuối, đẹp thắm như ngày xưa
Đến khi đã quên , mối tình nay ta đã muộn màng
Đêm nay em đã khóc rất nhiều
Nhớ về những ngày rất êm đềm
Những giây phút đắm đuối bên nhau
Có biết bao yêu thương hạnh phúc
Lặng yên căn gác lặng yên vầng trăng
Lặng yên thơm ngát môi hồng thật trong sáng
Ánh mắt bên ô cửa sổ cứ thao thức mong chờ
Cơn gió lạ.
Có đôi lúc tìm về những dĩ vãng xưa đã nhạt nhoà
Có những lúc tìm về những kỷ niệm đã qua
Và có đôi khi tìm lại bờ môi xưa đã lạnh lùng
Để cho con tim buốt giá trong hoài mong.