Cho tôi đêm nay thôi không lạnh lùng
Cho tôi cơn say yêu thương thật cùng
Cho tôi nơi đây lạnh nhạt
Cho tôi nơi đây từng ngày trôi qua.
A lonely room and empty chair
Another day so hard to bear
The things around me that I see remind me of
The past and how it all used to be
Này người yêu, người yêu anh ơi
Bên kia sông là ánh mặt trời
Này người yêu, người yêu anh hỡi
Bên kia đồi, cỏ hoa đan lối
Bên kia núi, núi cao chập chùng
Bên kia suối, suối réo lạnh lùng
Là bài thơ, toàn chữ hư vô.
Hãy ngủ đi em
Anh ru em ngủ
Hãy tựa vai anh
Giấc ngủ bình yên.
Em đã quên rồi cuộc tình gian dối
Đã khiến em đau khổ bao ngày
Em đã quên rồi từng lời anh nói
Lời êm ái thuở yêu say nồng
Let me take you far away
You’d like a holiday
Let me take you far away
You’d like a holiday
Một ngày trong em có biết bao niềm vui
Ngày anh đến trong ánh mắt mang nụ cười
Nhiều khi trong lòng vu vơ thoáng những giận hờn
Chỉ để yêu nhau nhiều hơn
Ngày qua phố thấy em khẽ nhìn
Nhìn em bước nắng xuyên gót mềm
Nhẹ bàn chân vui trên hè phố quen
Lòng chợt thấy gió đang khẽ cười
Nhẹ nhàng vui bước biết đâu người dõi theo.
Xe tang đưa anh đi trong chiều vắng
Gọi tên anh không gian âm u cha mẹ khóc thương
Hôm nay anh ra đi bao người tiếc thương cho thân anh
Cuộc đời vẫn dang tay chờ đón anh.
In younger days, I told myself my life would be my own
And I’d leave the place where sunshine never shone
For my life’s too short for waiting when I see the rising sun
And I know again that I must carry on