Xe tang đưa anh đi trong chiều vắng
Gọi tên anh không gian âm u cha mẹ khóc thương
Hôm nay anh ra đi bao người tiếc thương cho thân anh
Cuộc đời vẫn dang tay chờ đón anh.
In younger days, I told myself my life would be my own
And I’d leave the place where sunshine never shone
For my life’s too short for waiting when I see the rising sun
And I know again that I must carry on
Tình cờ anh gặp em trong vườn hoa đêm trăng rằm
Trộm nhìn em thật lâu anh ngẩn ngơ, em biết chăng
Tựa như đoá hoa hồng, em cười như những nụ hồng
Đã làm cho lòng anh thêm từ đây, thêm nhớ mong
Chớ buồn gì trong giây phút chia lìa
Khi chiều về lung lay trúc tre
Chớ buồn gì khi tan nắng đêm về
Cho thuận đường âm dương bước đi
Lòng đã hẹn thề sao chưa về thăm Huế người ơi
Áo tím ngày xưa tím vần thơ tím cả mong chờ
Một dòng sông Hương vẫn còn thương vẫn nhớ câu hò
Ai chờ ai một bóng con đò chiều phai rưng rức bờ vai.
Đã từng dặn lòng, là đừng yêu một ai đó quá nhiều
Để con tim buồn mỗi đêm cô đơn một mình
Rồi lúc gặp em và con tim chợt nghe xuyến xao bao ngày
Để anh nhận ra mình đã yêu em.
Mẹ đào hầm, mẹ đào hầm từ lúc tóc còn xanh
Nay mẹ đã phơ phơ đầu bạc
Mẹ vẫn đào hầm mẹ vẫn đào hầm dưới tầm đại bác.
Mùa xuân nơi em có màu trời xanh sắc thắm
Mùa xuân nơi em có vườn hồng tươi trong nắng
Ngày em đôi mươi tròn đôi mắt nhìn vào đời
Miệng chưa héo mòn nụ cười bâng khuâng chờ ngày vui tới.
Nhiều người ôm giấc mơ giàu sang
Vài người ôm giấc mơ bình yên
Em cần an chúc, Em cần yêu thương.
Đêm nao anh cho em nụ hôn đắm say
Đôi ta thương yêu thủa mới gặp nhau
Con tim thơ ngây tình thắm vội trao
Chàng nhẹ ru em vào giấc mộng đầu
Tình nồng say anh đã hứa trên môi
Ngày sau đôi ta thề không rời
Vòng tay yêu thương ân ái đêm nao
Vì đâu nay bỗng xa nhau