Vu Lan Bên Mẹ

Mẹ hiền ơi hôm nay mừng Vu Lan về
Trong căn phòng nhỏ còn mẹ đời còn hơi ấm
Bao tháng năm qua nhọc nhằn vì đàn con thơ khờ dại
Tóc mẹ đã bạc chúng con sợ mẹ đi xa.

Xin Mẹ Hãy Ngủ Yên

Trên đỉnh đèo hoang vu con nghe tiếng mẹ gọi
Mẹ gọi con trong đêm mịt mù mẹ gọi con khuya sớm tinh sương
Và lòng con trăng soi ngoài vườn ngày mùa vui thuở xa xôi
Lời mẹ kêu vang trên đỉnh núi lời mẹ kêu vang trên ruộng đồng
Lời mẹ kêu nghe ra lời buồn của dòng sông ngày mùa đông.

Tôi Không Còn Yêu Em

Tôi không còn yêu em yêu tha thiết như hôm nào
Tôi không còn yêu em yêu ray rứt như ban đầu
Giờ này đời tôi đã vắng đi tiếng cười
Tình như mây khói tan trong chiều
Và lòng ta sẽ mãi cô liêu.

Khúc Hát Sông Quê

Qua nửa đời phiêu dạt
Con lại về úp mặt vào sông quê
Ơi con sông dạt dào như lòng mẹ
Chở che con đi qua chớp bể mưa nguồn
Từng hạt phù sa tháng ba tháng bảy
Từng vị heo may trên má em hồng.

Vì Tôi Là Linh Mục

Vì tôi là linh mục không mặc chiếc áo dòng
Nên suốt đời hiu quạnh nên suốt đời lang thang
Vì tôi là linh mục có được một tín đồ
Nhưng không là thánh thần nên tín đồ đi hoang

Hướng Về Hà Nội

Hà Nội ơi hướng về thành phố xa xôi
Ánh đèn giăng mắc muôn nơi áo màu tung gió chơi vơi
Hà Nội ơi phố phường giãi ánh trăng mơ
Liễu mềm nhủ gió gây thơ thấu chăng lòng khách bơ vơ.

Em Quên Mùa Đông

Em đi rồi, em đi một mùa đông
Em đi rồi, em quên một dòng sông
Em đi rồi, từ đây từng con sóng
Vỗ trong lòng, đời mênh mông mênh mông.