Đời tôi sao mãi là biển vắng trong hoàng hôn
Hàng cây khô đứng yên ấu sầu chờ mưa đến
Khi trời chưa nắng gió lạnh về đầu non
Khách ơi dừng bước thăm vài hôm
Thuở ấy em vừa thôi kẹp tóc
Thuở ấy anh vừa thôi học xong
Yêu anh, yêu anh em làm thơ
Yêu em, yêu em anh soạn nhạc.
Tình có khi lầm lỡ tình có khi dại khờ
Tình có khi muộn màng vì tình yêu đã lỡ làng
Đời có khi mưa nắng tình có vui mà buồn
Tình có khi chia tay vì tình đâu có ngày mai
Đời đã không may và những không may
Tiếp theo sau để trôi tất cả
Sống chông chênh dòng đời lênh đênh chẳng mái ấm gia đình
Đôi khi tội tình nhìn gương mà thương bóng mình.
Version 1:
Tưởng người chết đi, nhưng không anh lại về
Anh trở về từ ngục tối hay mộ sâu
Người yêu ơi, anh còn đó em còn đây tình mặn hơn nước mắt
Người yêu ơi, khi tình thiếu phút vui gần tình thành nghĩa trang buồn
Thật không em hay là giữa cơn mộng trôi bừng dậy mất nhau thôi
Vòng tay ôm xin thật ấm, xin thật đầy để còn trong bao lâu
Lá rơi chiều thu gieo nhiều thương nhớ
Ngày nào anh đi cho trọn ước nguyện
Chiều tàn mưa thu lạnh buốt tim tôi
Ngồi nhìn hoàng hôn vào tối
Xót xa duyên tình hai lối
Buồn đã tới rồi, một buổi sáng mưa rơi
Buồn đã cuốn mây về dĩ vãng xa vời
Ôi những bước chân chim có nhớ vườn hồng
Nhớ khung cửa song và còn nhớ tới em không?
Em gửi cho anh đôi môi hồng đào ngày xưa
Một nụ hôn tha thiết của thuở mây mưa
Một tình yêu muôn kiếp thoáng mãi hương xưa
Trời Huế vào thu chưa em?
Ở đây trời làm mưa bay
Mây xa bể rất nhiều
Hàng cây mưa lá vàng
Anh thấy mình cô đơn