Buồn đã tới rồi, một buổi sáng mưa rơi
Buồn đã cuốn mây về dĩ vãng xa vời
Ôi những bước chân chim có nhớ vườn hồng
Nhớ khung cửa song và còn nhớ tới em không?
Em gửi cho anh đôi môi hồng đào ngày xưa
Một nụ hôn tha thiết của thuở mây mưa
Một tình yêu muôn kiếp thoáng mãi hương xưa
Anh vẫn biết rằng em chia đôi một cuộc tình
Anh vẫn chấp nhận yêu riêng em một bóng hình
Vì con tim anh đôi khi chẳng muốn vâng lời chính anh.
Một chiều vàng ngát ý thơ
Vương nắng thu trên làn má
Dịu dàng người hoa thướt tha
In bóng duyên trên đường tà.
Cầm tay em, anh khẽ nói
Khóc lóc mà làm chi?
Bên nhau một lần cuối
Em về đi, anh đi
Em về đi, anh đi
Và thấy chân em nhẹ nhàng
Đến bên tôi như đã hẹn
Rồi nắng lên nhanh vào nơi
Trái tim tôi đang ngủ đông.
Soạn theo phần trình bày của Ca sĩ Lâm Thúy Vân
Đêm giáng sinh
Người ta nói Chúa giáng trần
Mà sao con thấy lòng mình
Vẫn chưa khi nào được bình yên.
Một thương tóc xoã mơ màng
Hai thương em ăn nói dịu dàng mà lại có duyên
Ba thương má lúng đồng tiền
Bốn thương đôi mắt như sao hiền mùa thu
Hai ba năm rồi mình quen nhau phải không em?
Hai ba năm rồi tình ta biết bao sóng gió
Nhiều lúc yêu nhau thật nhiều giận hờn cũng rất lâu
Xa nhau thì nhớ, bên nhau thì hay dỗi hờn