Nếu anh không về nữa thì em xin chiếc khăn sô
Để long lanh đôi mắt nai tơ và suối tóc em dài đến mơ hồ
Nếu anh không về nữa lỡ anh không về nữa
Hàng cây đêm sẽ biết gục đầu và sao khuya khép mắt sầu
Mây bao la trời đen u tối
Đêm đông trường lữ khách bâng khuâng
Ngóng về phương xa chờ tin nhạn
Nhưng nhạn nào có biết nơi nao mà chờ
Nhạn còn véo von bay cao bay xa tít
Chẳng có hẹn ngày về tìm ai nơi nao
Mất rồi con đường bụi đỏ
Mất rồi những chuyến xe đông
Nắng dần chạy vào đôi hàng lá thẫm
Ngày hôm qua anh gặp em một ánh mắt thật dễ thương
Nụ cười ấy đã cho hồn anh chết lặng
Cứ loay hoay theo đằng sau
Không biết phải nói như thế nào
Nói làm sao để anh quen được em
Khi cây cỏ không còn là màu xanh
Khi mặt trời không còn toả ánh sáng
Và biển xanh không còn con sóng vỗ
Thì em ơi, em có còn yêu anh.
Kìa gió mới đang về đây
Về trong mắt trong
Kìa gió mới đang về vây hồn ta.
Có lần ra biển sớm thấy tình em rộng lớn
Có lần hát lúc đêm về tôi biết mình nhiều đam mê
Có lần qua nghĩa trang tôi biết nơi tôi sẽ về
Có lần thức giấc giữa đêm khuya tôi biết mình bơ vơ.
Trên bến năm xưa ngày nào, em tiễn đưa anh nghẹn ngào
Nhìn nhau bâng khuâng nao nao, ôi buồn sao
Xa luỹ tre xanh dịu hiền, xa chốn thân yêu mặn nồng
Vai súng hiên ngang hẹn cùng người cũ.
Đời vẽ tôi tên mục đồng rồi vẽ thêm con ngựa hồng
Từ đó lên đường phiêu linh.
Đời vẽ trong tôi một ngày rồi vẽ thêm đêm thật dài
Từ đó tôi thề sẽ rong chơi.
Bao cánh chim đang vun vút trời mây
Một người ngồi đây mà nhìn cánh sao
Sao vẫn đêm đêm nhìn núi đồi cao
Vàng chiều ngơ ngác dâng lên nhịp cầu.