Đời vẽ tôi tên mục đồng rồi vẽ thêm con ngựa hồng
Từ đó lên đường phiêu linh.
Đời vẽ trong tôi một ngày rồi vẽ thêm đêm thật dài
Từ đó tôi thề sẽ rong chơi.
Bao cánh chim đang vun vút trời mây
Một người ngồi đây mà nhìn cánh sao
Sao vẫn đêm đêm nhìn núi đồi cao
Vàng chiều ngơ ngác dâng lên nhịp cầu.
Có tin vui giữa giờ tuyệt vọng
Một vòng tay vừa mới mở ra
Cứu anh em những đời mạt vận
Đường mơ đi càng bước càng xa.
Mãi mãi trong em lắng đọng
Chuyện buồn trôi theo cơn gió
Đêm nay em mơ giấc mơ hồng
Bình yên giữa đêm mênh mông.
… Một chiều xưa trăng nước chưa thành thơ
… Trầm trầm không gian mới rung thành tơ
… Vương vất heo may hoa yến mong chờ
… Ôi, tiếng cầm ca thu tới bao giờ
Tưởng rằng anh đến đây như chim trời, mỏi cánh rồi
Tưởng rằng em là ga, ga sau cùng tàu ngừng bến
Nào ngờ anh đến đây như cơn mộng tan nửa vời
Để rồi em còn đây nghe nỗi buồn phủ kín một đời.
Đường về ngõ tối đêm nay lạnh lùng
Một mình lê bước nghe lòng bâng khuâng
Thương ai chiếc bóng lẻ loi
Thương ai tiếng hát buồn loi
Tâm tư thắc mắc vì ai
Bà tôi đưa tôi ra đầu làng
Một mình bà đội cả trời nắng to
Này là gió cuốn mây trôi đưa tôi về làng
Này là bóng nắng liêu xiêu theo tôi đường làng
Làng tôi quanh co quanh co quanh co quanh co.
Trên đồi cao trong gió lao xao vọng lời tình yêu
Giêsu gục ngã treo trên Thập Giá, giang cánh tay ôm tội loài người
Thân tàn vơi, Con Chúa Trời nghe hồn chợt đơn côi
Ôi nhân loại hỡi sao chưa hoài tới mà nỡ quên ân tình biển khơi.
Em là búp măng non, em lớn lên trong mùa cách mạng
Sướng vui có Đảng tiền phong, có Đảng như ánh thái dương
Sống yên vui trong tình yêu thương cuộc đời từ đây bừng sáng