Version 1: Lam trường trình bày
Kiên Giang ai vẽ thành tranh núi rừng xanh nhìn nước biển xanh
Bao nhiêu biển rừng bao chiến tích lẫy lừng
Nào ai du khách về thăm nặng tình miền quê khó rời.
Chút ánh sáng cho cuộc đời cất tiếng hát cho một người
Có mắt biếc soi nụ cười tươi như cánh hoa tình ái.
Đã biết nói yêu một lần sẽ thấy đớn đau thật gần
Sẽ thấy nắng phai nhạt dần khi vương vấn trong tình yêu
Cuộc tình ngày đó đã ghi trong ta ôi bao nhiêu ngọt bùi, bao kỷ niệm
Giờ chỉ còn tiếc nuối ôi xanh xao, nghe tiếc thương xót xa vô vàng
Giờ chỉ còn nước mắt rưng rưng thôi
Bao nhiêu đêm rồi thức trắng canh trường mình ta chua xót
Anh hứa đưa em về nơi chân trời tím
Nghe gió êm qua trái tim từng hoàng hôn
Anh chỉ muốn duyên tình hai chúng ta
Như ánh sao cao vút cao xa trần gian
Con còn nhớ mãi chuyện một đêm thâu trong vườn dầu
Chúa quỳ nguyện cầu đôi mắt âu sầu
Con còn nhớ mãi, con còn nhớ mãi
Chuyện một đêm thâu, câu chuyện tình đầy bao thương đau.
Anh đã cho tôi, cho tôi lời hẹn hò
Anh đã cho tôi, cho tôi nhiều ước mơ
Anh đã cho tôi, những vòng tay ân ái
Và khung trời muôn vạn ánh trăng sao
Hà ha ha há ha há ha ha hà ha
Hà ha ha há ha há ha ha ha hà
Nếu phải mất tất cả những gì tôi đang có
Thì với tình yêu tôi làm lại từ đầu
Thế giới này đã mở rộng đón tôi
Thế giới này sẽ mở rộng đón em và tôi, thêm một lần nữa
Với tất cả tình yêu
Nơi ấy có con đường tắm nắng vàng tươi
Bờ tre nhà tranh vách mới
Nơi ấy có cánh đồng mênh mông ngát hương
Mùa lúa chín tiếng hát vang khắp đường.