Xuân sang lả lơi chợt thấy hoa cười
Nối duyên chạnh nhớ một người
Từ mùa xuân trước tới bây giờ còn mơ.
Em là búp măng non, em lớn lên trong mùa cách mạng
Sướng vui có Đảng tiền phong, có Đảng như ánh thái dương
Sống yên vui trong tình yêu thương cuộc đời từ đây bừng sáng
Lòng em như trang giấy thơm trắng ngần
Để anh viết lên chuyện tình yêu
Bài thơ xưa còn dang dở chưa thành câu
Trăng lung linh bước theo đôi tình nhân.
Em với ta đâu thành hai thế hệ
Dù em vừa mười sáu ta ba mươi
Em với ta nếu là hai thế hệ
Sao cùng mang thống khổ nước non này.
* Lời (theo đúng sheet) qua phần trình bày của ca sĩ Thu Giang
Nếu có anh chiều nay ta sẽ lên đồi sim
Anh hái hoa tím rắc lên đôi bờ tóc mềm
Nếu có anh nhìn môi em đẹp thêm
Màu hoa trên má xinh thêm
Gió thẹn thùng lay áo em.
Nghèo xác nghèo xơ nghèo đâu có gì
Đời mình tay trắng ước mộng làm chi
Mà anh thì ở nơi cao sang
Trời xanh đành nỡ xé mối duyên
Để cho đôi mình dở dang.
Từng mùa thu cứ trôi âm thầm
Một mình anh trách than đành lỡ lầm
Tháng năm ngày xưa êm đềm đã đi về đâu đi về đâu
Còn lại nơi đây nỗi nhớ em.
Từ khi gặp em lòng này thêm bao nhớ thương
Ngày qua vấn vương bao nhiêu buồn vui
Giữa cuộc đời chỉ có đôi ta chấp cánh tung bay trời mây
Chốn nhân gian này, hay thiên đường?
Chợt hè lại đến, rồi hè vội đi
Là mùa hè cuối nhé, một thời vui hồn nhiên
Chậm lại một chút thời gian ơi
Chạm nhẹ bụi phấn còn vương rơi
Chạm nhẹ bàn tay, mai cách xa nhớ thật nhiều.