Kiên Giang ai vẽ thành tranh núi rừng xanh nhìn nước biển xanh
Bao nhiêu biển rừng bao chiến tích lẫy lừng
Nào ai du khách về thăm nặng tình miền quê khó rời.
Ở lại nhé em để ta đi về nơi ấy
Ở lại nhé em, cho ta quên hết cuộc tình gầy
Đường dài có ai bên ta mỗi chiều mưa xuống
Lòng còn nơi đây, cho ta thầm nhớ những ngày qua.
Chiếc nhẫn được tết từ sợi cỏ non
Ngắt ở bên hồ
Anh lồng vào tay em
Hương cỏ thơm và xanh mát.
Tình yêu em cho anh tình yêu thiết tha
Nụ hôn ta trao nhau ngọt ngào em thương nhớ hoài
Cuộc tình ta bên nhau ta yêu nhau mong vẫn mãi luôn bền lâu
Cuộc tình ta mộng ước sẽ mãi đẹp hoài
Rưng rưng lệ ướt mi chênh vênh một lối đi
Lang thang ngày tháng xuân thì
Đi đâu tìm kiếm chi, vui đâu được mấy khi
Trăm năm đâu dài nữa
Chúa ơi hồn con xin phó thác trong tay chúa luôn
Những khi vui mừng hoặc những lúc con đau buồn
Những khi đời con gặp những nỗi lo âu khó khăn
Và những khi tim con ngập tràn hạnh phúc xin dâng Ngài.
Em sao em không nắm tay anh
Trên phố đông như em từng nắm
Em sao em không nói anh nghe
Những yêu thương như em đã bao lần.
Hãy hỏi chúa đi rồi em sẽ hay
Tôi buồn như phố cũ như tay
Bàn chân từng ngón ngưng không thở
Lạc mất đường đi tạnh dấu bay.
Sáng trăng sáng cả vườn chè
Một gian nhà nhỏ đi về có nhau
Vì tằm tôi phải chạy dâu
Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay