Im lặng của đêm tôi đã lắng nghe
Im lặng của ngày tôi đã lắng nghe
Im lặng của đời tôi đã lắng nghe
Tôi đã lắng nghe trái tim lạc loài
Bao đêm đã qua im lặng mặt người
Tôi đã lắng nghe im lặng của tôi.
Em chưa một lần yêu sao bước chân đợi chờ
Tương tư ngàn ý thơ sao tim gầy ngây dại
Em chưa một lần yêu sao bóng ai mơ mộng
Sao ước vọng đầy vơi bao lần thương sầu thương
Cuộc sống khốn khó xô dần em xa rời anh
Dần rời xa bao năm tình yêu chân thành
Tình mới ngày nao còn vòng tay bên nhau ấm êm
Mà nay nghe sao buốt giá tình cách xa.
Một chiều lang thang bên dòng Hương Giang
Tôi gặp một tà áo tím
Nhẹ thấp thoáng trong nắng vương
Màu áo tím ôi luyến thương
Màu áo tím ôi vấn vương.
Chiều ngưng mây xám thương mến lên rồi
Thanh Trúc là tên của một người
Vẫn thường nhìn trời xanh bát ngát
Vẫn thường lên tiếng hát
Để bâng khuâng nhớ một bóng người.
24 phím cầm chiều
24 nhành sương mím
24 tiếng ve sầu
Đại lộ tháng tư
Lá rơi bên thềm gợi nhớ thương
Tìm trong lá thu vàng trên lối đi về dĩ vãng
Ngày thơ đã qua rồi sao vấn vương
Mỗi khi sương chiều xuống
Tìm bâng khuâng hình bóng năm nào.
Mưa rơi hiu hắt, ai sầu mùa đông
Không gian u ám sương mờ, mờ buông
Xa trong đêm vắng chuông buồn, buồn ngân
Mùa đông xưa rét mướt, bến sông, ngừng chân
Dù mai em đưa anh
Về nơi không mái tranh xa xôi lạnh lùng
Một đêm có ánh sao
Trời cao tim nao nao
Đường về xôn xao.
Ngày mai em sẽ đi xa để lại trong anh bao ngỡ ngàng
Để quên một nỗi thương nhớ ở trong anh cứ trào dâng
Sớm mai phải hỏi mặt trời rằng em có nhớ đến anh không
Anh tin mặt trời trả lời có rằng em luôn nhớ về anh
Đêm nay phải hỏi mặt trăng rằng em có nhớ đến anh không
Anh tin mặt trăng trả lời có, bởi vì em cũng hỏi trăng giống như anh.