Chiếc nhẫn được tết từ sợi cỏ non
Ngắt ở bên hồ
Anh lồng vào tay em
Hương cỏ thơm và xanh mát.
Tình yêu em cho anh tình yêu thiết tha
Nụ hôn ta trao nhau ngọt ngào em thương nhớ hoài
Cuộc tình ta bên nhau ta yêu nhau mong vẫn mãi luôn bền lâu
Cuộc tình ta mộng ước sẽ mãi đẹp hoài
Rưng rưng lệ ướt mi chênh vênh một lối đi
Lang thang ngày tháng xuân thì
Đi đâu tìm kiếm chi, vui đâu được mấy khi
Trăm năm đâu dài nữa
Chúa ơi hồn con xin phó thác trong tay chúa luôn
Những khi vui mừng hoặc những lúc con đau buồn
Những khi đời con gặp những nỗi lo âu khó khăn
Và những khi tim con ngập tràn hạnh phúc xin dâng Ngài.
Em sao em không nắm tay anh
Trên phố đông như em từng nắm
Em sao em không nói anh nghe
Những yêu thương như em đã bao lần.
Hãy hỏi chúa đi rồi em sẽ hay
Tôi buồn như phố cũ như tay
Bàn chân từng ngón ngưng không thở
Lạc mất đường đi tạnh dấu bay.
Sao em không đến chiều nay thứ bảy
Sao em không lại đường vắng em đi
Sao em không lại, sao em không lại
Quân trường riêng tôi đứng đây
Đếm từng chiếc lá thu bay.
I. Thành phố buồn
Nous n´irons plus ja mais, où tu m´as dit “je t´aime”
Nous n´irons plus ja mais, tuviens de deci der
Nous n´irons plus ja mais, ce soir c´est plus la peine
Nous n´irons plus ja mais, comme les autres an nées
Chẳng biết tại sao đôi ta lại xa nhau
Để cánh hoa tàn phai trong gió,
Khi ánh mặt trời khuất sau lưng đồi
Làm màn đêm vây kín quanh tôi.