Nous n´irons plus ja mais, où tu m´as dit “je t´aime”
Nous n´irons plus ja mais, tuviens de deci der
Nous n´irons plus ja mais, ce soir c´est plus la peine
Nous n´irons plus ja mais, comme les autres an nées
Chẳng biết tại sao đôi ta lại xa nhau
Để cánh hoa tàn phai trong gió,
Khi ánh mặt trời khuất sau lưng đồi
Làm màn đêm vây kín quanh tôi.
Tous les garçons et les filles de mon âge
Se promè nent dans la rue deux par deux
Tous les garçons et les filles de mon âge
Savent bien ce que c’est d’être heureux.
Ôm em trong tay, nói câu ly biệt
Nhìn em khóc trong lòng anh đau nhói
Tiếng phi cơ gầm vang xé tan bầu trời
Vài giây thôi, rồi mỗi đứa một nơi.
Chiều phai nắng rụng lá khô bên thềm
Chiều vương khói nhạc lắng buông êm đềm
Gió chiều nhẹ rung ngàn cây thoáng vương khúc ly ca
Nhắc bao ngày qua khuất mờ gây bao niềm thương nhớ
Anh ơi em đang về phương trời cũ tìm phút mê đầu
Tìm cơn say đắm đưa đón em vào mùa xuân dài lâu
Từ đó em đau phút giây vui mừng
Từ đó em yêu dáng hoa thẹn thùng
Từ đó em quên xác thân đường trần cuộc vui đằm thắm.
Nhiều đêm yêu đương
Ôi! Nồng thắm, mơ thấy thiên đàng
Lòng đang yêu, dù biết chàng đã không thật lòng
Vì đời thấy tươi đẹp khi có chàng
Cuộc đời ai cũng qua lúc khó khăn lúc cơ hàn
Làm người ai cũng mong một ngày mai đầy tươi sáng
Một lần em chợt đến nhà anh cảnh gian khó
Và lời hứa trôi theo tuổi học trò
Còn gì nữa? Tuổi vàng qua mất rồi
Mà ôi thương đau theo mãi không thôi
Thân xác héo mòn đời ta lạnh trống
Đôi mắt tiên nâu chờ ta giữa trời sao
Và em nữa cách gì ta trốn mãi
Chạy muôn đời chiếc bóng vẫn đeo theo
Sông dấu mặt nghìn năm trong mắt buồn
Bỗng một ngày nức nở cuốn ta theo