Còn gì nữa? Tuổi vàng qua mất rồi
Mà ôi thương đau theo mãi không thôi
Thân xác héo mòn đời ta lạnh trống
Đôi mắt tiên nâu chờ ta giữa trời sao
Và em nữa cách gì ta trốn mãi
Chạy muôn đời chiếc bóng vẫn đeo theo
Sông dấu mặt nghìn năm trong mắt buồn
Bỗng một ngày nức nở cuốn ta theo
Thổ Hoàng ru tôi, trong bài thai tôi kết làm người
Từng chiều êm êm trên môi mềm mẹ khẽ ầu ơ
Thổ Hoàng ru tôi lúc trên nôi tuổi thanh xuân lúc xế tà
Thổ Hoàng bao dung ru mãi muôn đời a ơi à ơi
Bao ngày qua tôi cứ ước mơ trong lòng
Một người yêu dịu dàng và duyên dáng
Nhưng tại sao tôi cứ mơ trong vô vọng
Người ta hỏi sao tôi không có người yêu
Nếu tình yêu như là phép cộng
Có lẽ nào đau lòng đến thế
Hay tình yêu là bài toán đố
Sẽ có câu trả lời cho em.
Xích lại gần anh tí nữa đi em sao em ngồi xa anh thế
Em thẹn thùng hay em ngại ngùng chuyện gì
Mà sao không ngó anh nào có ai đâu mà em ngại
Để rồi ngồi xa cách nhau, tuy không xa nhau là mấy
Nhưng sao lòng anh cảm thấy muôn trùng anh xa em
Mưa một ngày vội vã không em
Như mong chờ từng vệt nắng
Sưởi ấm con tim lạnh căm
Giờ người ra đi mất rồi
Chỉ còn mưa rớt giữa trời.
Vòng hợp âm:
Nha thành mến yêu một ngày trời sang mùa mới
Gió từ biển khơi lộng về mừng khách ngàn nơi
Ôi nguồn vui sống nắng nhuộm vành môi nàng má hồng
Nắng say lướt nhanh qua lòng người trai đùa sóng
Tôi muốn đi lên tận đỉnh sầu
Ôi đỉnh sầu cao vút
Tôi muốn đi xuống tận đáy buồn
Ôi đáy buồn thâm sâu