Nha thành mến yêu một ngày trời sang mùa mới
Gió từ biển khơi lộng về mừng khách ngàn nơi
Ôi nguồn vui sống nắng nhuộm vành môi nàng má hồng
Nắng say lướt nhanh qua lòng người trai đùa sóng
Tôi muốn đi lên tận đỉnh sầu
Ôi đỉnh sầu cao vút
Tôi muốn đi xuống tận đáy buồn
Ôi đáy buồn thâm sâu
Thì thầm đưa trong gió như lời ai khóc bên mồ
Nghẹn ngào cung xưa đó sao đổi thay về trên lối
Rưng rưng lên mi mắt tay gầy xuôi môi quên cười
Chơi vơi chân sỏi đá đâu ngày xưa đâu hương thừa.
La la là lá la la là la là
Lá la la là lá la lá là
Chiều mơ anh sẽ về từ đèo cao hút gió
Có hoa xưa chờ người xưa đó
Chiều mơ anh thấy em buông tóc bên trời
Buồn một mình trên tuổi xuân phai.
Một ngày xa em thôi, mà nỗi nhớ khiến anh ngẩn ngơ
Ngày như dài hơn thế và nỗi nhớ khiến anh yếu mềm
Một ngày xa nhau thôi, để ta biết sẽ luôn cần nhau
Và giận hờn anh biết, chẳng thể khiến chúng ta xa rời.
Bến nước Cửu Long còn đó em ơi
Bãi lúa nương dâu còn mãi muôn đời
Là còn duyên tình ta thắm trong tiếng ca
Không thể xoá nhoà
Dưới nắng chiều ai lên chùa Giáng
Một bóng lặng đi dưới nắng tàn
Nước non về chiều dần hoang vắng
Từng xác lá vàng ngàn lối
Tháp chùa im lặng đìu hiu.
Một hôm ta đi với nhau mưa rất nhiều và rất lâu
Trên mái đầu là một chiếc ô ngăn đôi nỗi sầu
Giờ đây mưa lách tách rơi nơi mái nhà như vỡ đôi
Nỗi buồn, giờ đây ta đã quen uhm uhm
Tôi cấm em cuộc tình hoang phí
Tôi cấm em để nhạt gót son mềm
Và tôi cấm em buồn lòng khi tình lỡ không thành
Tìm sầu theo lời gió qua mành, gầy không lụa gối.