Người về chiều nay hay đêm mai
Người sắp đi hay đã đi rồi
Muôn vị hành tinh rung rung
Lung linh thềm ga vắng
Hay rượu tàn rung trên môi
Có một loài hoa hoa trang màu trắng nghe quen thật quen
Thế mà người ta không ai để ý đến hoa trang trắng làm chi
Có phải vì trang không hương nồng say hay trang kém vì nhan sắc
Cho nên thế thân ngại ngùng
Cho nên bướm ong lạnh lùng âm thầm đời trang lẻ loi.
Loài hoa không tên như mắt người thương
Tình yêu không tên như nắng khôn lường
Bài hát đang vui em ơi giữ lòng sáng đẹp
Đẹp như trăng mới lên xanh đường yêu
Đường yêu chông chênh em bước cho đều
Rồi sẽ qua hết chuyện buồn thương tâm qua hết!
La la là lá la la là la là
Lá la la là lá la lá là
Chiều mơ anh sẽ về từ đèo cao hút gió
Có hoa xưa chờ người xưa đó
Chiều mơ anh thấy em buông tóc bên trời
Buồn một mình trên tuổi xuân phai.
Một ngày xa em thôi, mà nỗi nhớ khiến anh ngẩn ngơ
Ngày như dài hơn thế và nỗi nhớ khiến anh yếu mềm
Một ngày xa nhau thôi, để ta biết sẽ luôn cần nhau
Và giận hờn anh biết, chẳng thể khiến chúng ta xa rời.
Bến nước Cửu Long còn đó em ơi
Bãi lúa nương dâu còn mãi muôn đời
Là còn duyên tình ta thắm trong tiếng ca
Không thể xoá nhoà
Một ngày cho người sống, một ngày cho người chết
Một ngày cho người thương, một ngày cho người ghét
Một ngày cho cuộc chiến, một ngày cho lười biếng
Một ngày cho bình yên một ngày lại cho điên
Nhìn căn gác võ vàng dưới cơn mưa buồn bẽ bàng
Đường khuya tiễn chân nàng nuốt từng giọt lệ trái ngang
Tình không quen lỡ làng từ nay ngưng nhạc xếp đàn
Hầu quên được những giờ phút bên nàng.
Mây cuốn mịt mù che khuất ánh sao
Lạnh lùng sương xuống đã lâu
Hồn đêm nay mơ về đâu?
Nhiều khi nhìn trời sao chiếu thần tiên
Lòng hằng mơ ánh sao hiền
Lộng lẫy sáng giữa trời đêm