Ngày mai ai sẽ đưa em về phố khuya lên đèn
Ngày mai ai sẽ đưa em dạo chơi trên đường vắng
Mùa thu ai sẽ ru em vào cơn mơ êm đềm
Mùa đông ai chắn heo may cho vợi sầu một ngày.
Tôi xin người cứ gian dối,
Khi tôi hỏi người có yêu tôi
May ra còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang tới
Xin giã từ ngày tháng rong chơi
Tháng tám mùa thu, lá khởi vàng chưa nhỉ
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu xưa
Dìu em đến đem cho đời anh thôi hoang vắng
Tim ta say đắm đã yêu em trong cuộc tình
Dòng tháng năm đó đã cho tình yêu em tha thiết
Những ái ân để phôi pha
Đành với duyên kiếp, em bước đi trong chiều mưa rơi
Lặng đứng trên bến, anh với trông thuyền ra khơi
Những tháng năm đếm lá theo mùa thu chết những thu chết
Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa em
Thôi về đi, về đi, về đi
Kẻo người ta chờ, kẻo người ta mong
Kìa một chiếc xe hoa đang chờ em đó
Một bó hoa như đón như mời
Em về đi, em về đi mừng ngày vu quy.
Em đến thăm anh một chiều đông
Em đến thăm anh một chiều mưa
Mưa dầm dề, đường trơn ướt tiêu điều
Em đến thăm anh người em gái tà áo hương nồng
Mắt huyền trìu mến sưởi ấm lòng anh
Em đến thăm anh chiều đông giá
Em đến thăm anh trời mưa gió
Đường xa lạnh lùng
Một người trách tôi sao hay hát bài ca ngăn cách mãi,
sao bảo rằng yêu nhau
không đẹp bằng thương đau,
không đẹp bằng những lúc đếm bước đi trong đêm thâu.
Con đường em về ban trưa
Hoa tím nghiêng nghiêng đợi chờ
Tuổi em vừa tròn mười bảy
Tóc em vừa chớm ngang vai
Nếu em đừng quay bước đi
Mùa xuân vẫn còn nắng hồng
Và thiên đàng hai chúng mình
Vẫn còn khung trời màu xanh
Bước lang thang qua từng vỉa hè
Biết đêm nay đi về nơi đâu
Người yêu ơi, em đã sang ngang
Tình yêu ơi xin vấn khăn tang
Anh mất em đời như cánh diều băng xa.