Rồi mai tôi đưa em xa kỷ niệm
Xin lời cuối không dối gian trong mắt em
Tình yêu cho thương đau nghe buồn tênh
Gác vắng mưa gợi niềm chăn chiếu
Chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu du
Lặng nghe sóng gọi ngọt ngào
Hàng dừa nghiêng bóng ru nhau thầm thì lời âu yếm
Dìu nhẹ đôi cánh mềm rã rời
Đàn chim bé nhỏ ngập ngừng
Nhẹ hương gió đưa về khoảng trời cũ.
Em ra đi mùa thu, mùa thu không trở lại
Em ra đi mùa thu, sương mờ giăng âm u
Em ra đi mùa thu, mùa thu không còn nữa
Đếm lá úa mùa thu, đỏ sầu ngập tim tôi
Anh đi qua Việt Bắc nhớ hoa hồi biên giới
Anh đi tới miền trung thoáng hương trầm xứ Nghệ
Anh đi vô Đồng tháp có hương sen thơm ngát
Anh vẫn không quên hương quế, hương quế Trà Bồng
Một chiều êm tay đan tay dìu nhau trên lối
Đưa em đi nhè nhẹ vào đời
Bằng vòng tay tôi nâng niu mùa thu thức giấc
Đưa em vào ngày tháng vỗ về
Ngày mai ai sẽ đưa em về phố khuya lên đèn
Ngày mai ai sẽ đưa em dạo chơi trên đường vắng
Mùa thu ai sẽ ru em vào cơn mơ êm đềm
Mùa đông ai chắn heo may cho vợi sầu một ngày.
Tôi xin người cứ gian dối,
Khi tôi hỏi người có yêu tôi
May ra còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang tới
Xin giã từ ngày tháng rong chơi
Tháng tám mùa thu, lá khởi vàng chưa nhỉ
Từ độ người đi thương nhớ âm thầm
Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu xưa
Dìu em đến đem cho đời anh thôi hoang vắng
Tim ta say đắm đã yêu em trong cuộc tình
Dòng tháng năm đó đã cho tình yêu em tha thiết
Những ái ân để phôi pha
Đành với duyên kiếp, em bước đi trong chiều mưa rơi
Lặng đứng trên bến, anh với trông thuyền ra khơi
Những tháng năm đếm lá theo mùa thu chết những thu chết
Đừng khóc nữa, đừng khóc nữa em
Thôi về đi, về đi, về đi
Kẻo người ta chờ, kẻo người ta mong
Kìa một chiếc xe hoa đang chờ em đó
Một bó hoa như đón như mời
Em về đi, em về đi mừng ngày vu quy.